"Không thì chính là Nguyễn Ôn Luân, tên chó c.h.ế.t là một tên cáo đội lốt . Trước mặt thì nhiệt tình, chu đáo với nhưng lưng thì hận thể đạp c.h.ế.t . Phát hiện tình nhân, tố giác mà nhân cơ hội g.i.ế.c đổ tội, chính là dồn chỗ chết!"
Ngụy Mỹ Hoa đến đây thì bó tay tập.
Nếu về chơi mạt chược, mua túi xách, mua quần áo thì bà nhiều ý tưởng. Cách nào để chia bài, cách nào để ăn bài, để ù, bà thành thạo. Màu sắc, kiểu dáng của túi xách phối với loại quần áo nào, mặc gì khi mua sắm, thế nào để trang trọng thanh lịch khi dự họp... Tất cả những điều bà đều giỏi, say mê mệt.
phá án? Bà hiểu!
"Vậy, chuyện với ba , nhờ ông hỏi thăm giúp."
"Anh gọi cho ba em . Ba lớn tuổi , nghỉ hưu lâu nên chỉ thể tìm các mối quan hệ cũ, cố gắng nhờ giúp đỡ từ cấp tỉnh, cấp thành phố. bây giờ vụ án của do Hứa Mặt Đen phụ trách, là cứng rắn, khó đối phó."
"Vậy thì thế nào? Chẳng lẽ tự điều tra, tự hỏi han? hỏi gì!"
"Em bảo Thần Dương tìm Chu Kinh Dung, nhờ nhà họ Từ giúp đỡ. Từ Thanh Khê là đứa bé cẩn thận, điềm tĩnh. Để thằng bé giúp, thể tìm manh mối gì đó."
Ngụy Mỹ Hoa đến ba chữ Chu Kinh Dung thì tức giận thể kiềm chế.
Triệu Thần Dương kết hôn với Từ Thanh Khê, Triệu Thần Dương mối quan hệ với chồng tương lai là Chu Kinh Dung, nhưng Từ Thanh Khê lạnh nhạt với cô . Con bé ngu ngốc , chỉ lấy lòng chồng thì gì? Quan trọng là nắm giữ trái tim của đàn ông chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-120-quan-trong-la-phai-nam-giu-trai-tim-cua-nguoi-dan-ong-chu.html.]
"Anh đừng nhắc đến nhà họ Từ nữa! Trước khi đến đây gọi cho bọn họ nhưng ai máy, cũng là vô tình là cố ý. Thần Dương Từ Thanh Khê miền nam khi bắt đầu kỳ nghỉ đông, cũng là đang bận chuyện gì. Cả hai đều đáng tin!"
Triệu Thanh Vân cứ tưởng rằng thể kiểm soát việc, dù giam trong sở cảnh sát vẫn đủ khả năng sắp xếp thứ, để sớm minh oan cho . khi chuyện với vợ, ông mới nhận rằng khi cây đổ thì bầy khỉ tan, khi gặp nạn thì tìm ai cứu giúp.
Tuyệt vọng như một đám mây đen bao phủ lấy Triệu Thanh Vân khiến ông cảm thấy nghẹt thở.
Ngụy Mỹ Hoa thấy chồng suy sụp, oán hận tiếp: "Không ai đáng tin cậy! Đặc biệt là cô con gái của chúng ."
Triệu Thanh Vân thở dài: "Thần Dương chỉ chút khôn vặt thiếu kiên nhẫn, chuyện thể trông cậy nó."
Ngụy Mỹ Hoa : " Thần Dương, đang đến Triệu Hướng Vãn xui xẻo ! Vừa gặp nó đến thực tập, nó cùng phe với cảnh sát Hứa, gặp mà giả vờ quen, mặt mũi thì trông như đòi nợ ."
Triệu Hướng Vãn?! Thực tập?
Triệu Thanh Vân giống như thấy một tia sáng.
Ông vội vàng nghiêng về phía , nắm lấy tay Ngụy Mỹ Hoa: ", tìm Triệu Hướng Vãn! Anh nó là học trò của Hứa Tung Lĩnh, còn mối quan hệ với đội trọng án. Em còn nhớ đám ở khách sạn Tứ Quý ? Tất cả đều là của đội trọng án, Hứa Tung Lĩnh bảo vệ nó. Nếu Triệu Hướng Vãn chịu giúp điều tra, chắc chắn sẽ tìm hung thủ, minh oan cho ."
Ngụy Mỹ Hoa hất tay ông , vết thương ở má do bút chì gây mơ hồ đau.
"Đừng nhắc đến nó nữa! Nó là đứa lương tâm, vong ơn bạc nghĩa. Dù nuôi dưỡng nó một ngày nào, nhưng ít nhất cũng sinh nó, công sinh thành lớn hơn trời. Vậy mà bộ dạng đòi nợ của nó xem, như thể chúng nợ nó hàng triệu đồng, chẳng bao giờ cho chúng một khuôn mặt tử tế. Chắc chắn nó sự thật từ lâu , nhưng khi gặp nửa lời, coi chúng như tồn tại. Đứa con như thế, cần!"