Triệu Hướng Vãn nổi giận: "Người gặp báo ứng là ông ?"
Ánh mắt của cô vô cùng trong veo, phản chiếu sự bẩn thỉu trong lòng Chương Thạch Hổ. Nghĩ đến lời thầy phong thủy Chương Thạch Hổ cảm thấy lạnh buốt.
Gió bắc từ cầu thang tầng một thổi tới, luồn cổ Chương Thạch Hổ, khiến gã rùng , răng va lạch cạch.
Có những lầm thể đầu .
Ngày hôm tám giờ, Triệu Hướng Vãn đến đội hình sự của cục Công an thành phố Tinh để báo danh, bắt đầu kỳ thực tập trong kỳ nghỉ đông của cô.
Hà Minh Ngọc đưa Triệu Hướng Vãn đến phòng hậu cầu để nhận đồng phục, vui vẻ : "Triệu Hướng Vãn, em thực tập ở đây chị vui lắm! Vụ án xác nữ đầu em lập công, đội trưởng Hứa nộp đơn xin thực tập lên cấp , chuẩn sẵn đồng phục cho em, chỉ chờ em đến nhận thôi."
Áo sơ mi xanh nhạt, cà vạt xanh đậm, bộ vest hàng cúc đơn màu ô liu, khi khoác lên bộ đồng phục mùa đông, Triệu Hướng Vãn toát lên vẻ oai phong lẫm liệt, khiến ai nấy đều ngoái .
Tòa nhà văn phòng của cục Công an thành phố Tinh tổng bày tầng, bố trí hành lang hai bên. Hành lang rộng 1,5 mét chỉ cửa sổ lấy sáng tự nhiên ở đầu đông và tây, khiến cho gian phần tối tăm.
Hai nữ cảnh sát đến phòng của Tổ trọng án ở tầng hai, thấy giọng to của Hứa Tung Lĩnh vọng từ bên trong.
"Đi tra! Đi hỏi! tin tìm tình của nạn nhân!"
Triệu Hướng Vãn liếc Hà Minh Ngọc, Hà Minh Ngọc khổ: "Chị cũng em là may mắn xui xẻo nữa, mới thực tập mà đội của chúng nhận một vụ án mạng. Danh tính của nạn nhân xác định, nhưng đàn ông ở cùng cô thì vẫn tìm ."
Vừa chuyện, Hà Ngọc Minh dẫn Triệu Hướng Vãn văn phòng của tổ trọng án.
Văn phòng rộng hai mươi mét vuông, nhưng tổ trọng án ghép thông hai phòng, khiến gian thoáng đãng. Bảy chiếc bàn việc đặt tùy ý, bàn đầy giấy tờ, tài liệu và vật dụng cá nhân bừa bộn, kết hợp với phong cách trang trí đơn giản, cùng những chiếc tủ sắt cứng cáp, tạo nên vẻ hoang dã nhưng chút lộn xộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-103-tieng-vo-tay-nhiet-liet-vang-len-ai-nay-deu-reo-ho.html.]
Thân hình cao ráo Triệu Hướng Vãn bước phòng việc, ánh mắt của Hứa Tung Lĩnh đang huấn luyện liếc mắt , vội vàng đầu, khuôn mặt vốn nghiêm nghị bỗng trở nên dịu dàng hơn, vẫy vẫy tay với cô: "Đến đây, Triệu Hướng Vãn, chào ."
Triệu Hướng Vãn mỉm : "Chào ."
"Triệu Hướng Vãn, chào em."
"Đàn em, cuối cùng em tới!"
"Tốt quá, Triệu Hướng Vãn ở đây thì vụ án chẳng lo phá .”
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, ai nấy đều reo hò.
Chu Phi Bằng hứng khởi nhướng mày: "Đàn em đến đúng lúc lắm, bây giờ là lúc cần em giúp." Sau một tuần nghỉ ngơi, dọn dẹp hồ sơ suốt cả tuần, chán vô cùng. Mãi mới gặp vụ án lớn, nhưng chút manh mối nào. Triệu Hướng Vãn đến quả là đúng thời điểm.
Hứa Tung Lĩnh cũng khách sáo, chỉ một chiếc bàn trống trơn gần cửa sổ: "Kia là bàn của em, tạm thời dùng tạm . ... đoán em cũng thời gian . Sáng nay em theo Hà Minh Ngọc và Chu Phi Bằng đến khách sạn Thiên Nhiên Cư điều tra."
"Vâng!" Triệu Hướng Vãn, Hà Minh Ngọc và Chu Phi Bằng đồng thanh đáp.
"Lưu Lương Câu, Ngải Huy một đội, đến đơn vị của Ông Bình Phương điều tra."
"Vâng!"
"Hoàng Nguyên Đức, Chúc Khang một đội, đến nhà riêng của Ông Bình Phương điều tra."
"Vâng!"
Sắp xếp xong sáu trong tổ, Hứa Tung Lĩnh cầm một phần hồ sơ đưa cho Triệu Hứa Vãn: "Dành mười phút để quen với tình hình vụ án, lát nữa đường Hà Minh Ngọc sẽ giới thiệu chi tiết hơn cho em.”
Tất cả đều là quen, cùng phá án, uống rượu, ăn cơm với , coi như đồng đội cùng chiến hào nên cần quá nhiều khách sáo. Triệu Hướng Vãn đặt những vật dụng cá nhân mang theo lên bàn việc của , cùng Hà Minh Ngọc và Chu Phi Bằng ngoài.