Triệu Thần Dương cảm thấy ánh mắt của Triệu Hướng Vãn đầy khinh miệt, chế giễu, tức giận nhảy dựng lên: “Này, chị Ba, dù gì cũng giúp chị vài đó! Có thể tử tế với chút ?” Nếu vì việc bản sống Triệu Hướng Vãn phát hiện, Triệu Thần Dương thể cúi đầu ha giọng mặt cô chứ?
Triệu Hướng Vãn hiếm khi thái độ hòa nhã hơn: “Cô về gì?”
Chưa đợi Triệu Thần Dương mở miệng, Triệu Hướng Vãn giơ tay lên: “Đừng là về thăm cha nhé, năm năm cô về lấy một , sớm quên cái thôn họ Triệu đến chín tầng mây chứ gì.”
Triệu Thần Dương mở miệng Triệu Hướng Vãn cho nghẹn họng, hừ một tiếng: “ đến huyện La bàn một vụ ăn lớn.”
Triệu Hướng Vãn bảo Quý Chiêu và những khác rời , còn kéo Triệu Thần Dương qua một bên, tủm tỉm : “Để đoán thử xem, cô đến bàn vụ ăn gì nhé?”
Triệu Thần Dương như điện giật, lập tức hất tay Triệu Hướng Vãn , đưa mắt xung quanh, phát hiện Triệu Hướng Vãn lôi tới bên cạnh vườn rau, phía là ruộng rau trồng tỏi và cải bẹ, mặt là sân nhà rộng rãi.
Đám ồn ào tản , Tiền Thục Phân xách quà về nhà, chỉ còn Lạc Nhất Huy cách đó ba mét, cảnh giác hai .
Triệu Thần Dương vẫy tay với Lạc Nhất Huy, tươi rói sang Triệu Hướng Vãn : “Thấy ? cũng bảo vệ, chị đừng mà bắt nạt .”
Triệu Hướng Vãn dáng vẻ của cô thì bực buồn . Tìm một con rắn độc bạn trai, mà còn ở đây khoe mẽ?
Triệu Thần Dương liếc cô một cái: “Chị kéo tới cái vườn rau rách nát gì?”
Triệu Hướng Vãn: “Không tránh khác , chẳng lẽ để cả làng cô định phát tài nhờ việc sống ?”
Triệu Thần Dương cảm thấy da đầu tê dại, kinh ngạc trừng mắt: “Chị… Làm chị ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1027-tu-minh-kiem-chut-tien-phong-than.html.]
Triệu Thần Dương vội vàng quanh một nữa, xác nhận ai ở gần, cách xa như Lạc Nhất Huy cũng thấy, lúc mới hạ thấp giọng hỏi: “Này, chị hứa với , sẽ cho ai mà.”
Triệu Hướng Vãn : “ cũng , cô ngoan ngoãn lời.”
Triệu Thần Dương tình nguyện lẩm bẩm: “ đắc tội gì với chị , thậm chí còn dám gặp chị. Chị hỏi gì, đều hết , chị còn gì nữa?”
Triệu Hướng Vãn hỏi: “Cô về huyện La rốt cuộc là ý định gì?”
Triệu Thần Dương nãy Triệu Hướng Vãn doạ cho hết hồn nên cô chẳng còn chút ý chí phản kháng nào, đành ủ rũ : “Ôi dào, chị đoán đúng , kiếm chút tiền từ việc sống đấy, ?”
Triệu Hướng Vãn lạnh nhạt liếc cô .
Triệu Thần Dương cái liếc đó kích thích lòng hiếu thắng: “Này, chị đừng xem thường khác. Dù kiếp tài cán gì, nhưng cũng ít tiểu thuyết ngôn tình, xem qua bao nhiêu phim truyền hình. Tương lai sẽ thịnh hành cái gì, rõ lắm. chỉ cần , nhất định sẽ kiếm bộn tiền!”
Triệu Hướng Vãn: “Rồi đó thì ?”
Triệu Thần Dương thấy Triệu Hướng Vãn vẻ phản đối, cô lập tức phấn khởi: “ định tìm một tiểu thuyết, sẽ đưa ý tưởng, còn đó sẽ , phát tài thì chia đôi.”
Triệu Hướng Vãn hướng về phía Lạc Nhất Huy nhếch cằm: “Cô với ?”
Triệu Thần Dương lắc đầu: “Chưa , còn kết hôn với , tiên tự kiếm chút tiền phòng , như mới yên tâm hơn.”
Triệu Hướng Vãn: “Vậy cô dẫn đến đây? Không sợ phát hiện việc cô sống ?”
Tuy Triệu Thần Dương ngu ngốc nhưng cũng đến mức hết thuốc chữa. Việc cô sống cũng chỉ một Triệu Hướng Vãn .