Thần Dương là con gái ruột của họ, cho dù thi đỗ đại học cũng chẳng cả, cứ giống như những cô gái khác trong thôn là , ngoài kiếm tiền, đó xem mắt kết hôn, mỗi dịp tết thì trở về nhà ở mấy ngày.
Trái , Triệu Hướng Vãn là một đứa trẻ lương tâm, cho dù cô ngoài học, vẫn nhớ tới công nuôi dưỡng của bọn họ, cũng quên thôn họ Triệu . Cô sống , mỗi năm tết đến chắc cũng sẽ về thăm bọn họ một chút, nhỉ?
Hai cô con gái đều hiếu thuận, thật sự bao.
Chẳng hiểu lúc mê đầu óc thế nào, nếu đánh tráo hai đứa bé chứ?
Lùi mười ngàn bước mà , khi đánh tráo thì cũng nên đối xử với Triệu Hướng Vãn một chút mới . Không để cho vợ đánh đập cô, đốt sách vở của cô, quan tâm Hướng Vãn hơn một chút, thế thì cô cũng sẽ cảm thấy oán hận bọn họ, tuyệt tình cắt đứt quan hệ với họ.
Triệu Nhị Phúc đang cảm thấy ảo não thôi, ngừng hút thuốc lào, khói mù mịt trong khí. Tiền Thục Phân ngửi cả đời nên cũng thấy quen , nhưng chẳng hiểu vì hôm nay thấy phiền não lạ thường, thế là bà đưa tay cướp lấy tẩu thuốc của Triệu Nhị Phúc, mắng một câu: “Hút, hút, hút, cả ngày lẫn đêm chỉ hút thuốc! Hút c.h.ế.t ông luôn !”
Triệu Nhị Phúc bà chèn ép cả đời, cũng dám phản kháng, chỉ lầm bầm: “Tết mà…” Qua tiết Tiểu Niên thì cũng đến tết , c.h.ế.t sống cái gì chứ, năng xui xẻo thật đấy.
Một chiếc xe ô tô con màu đen xuất hiện con đường đất thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1021-nguoi-toi-khong-phai-trieu-huong-van-ma-la-trieu-than-duong.html.]
Tiền Thục Phân lập tức cảm thấy hưng phấn, ném trả tẩu thuốc cho Triệu Nhị Phúc, nhanh chân rời khỏi nhà, trong mắt là vẻ kỳ vọng. Bây giờ đường xá trong thôn sửa sang đàng hoàng, xe cũng thể lái đến tận nhà, hướng chạy của chiếc xe ô tô , Tiền Thục Phân tin chắc rằng là đang chạy tới nhà bà .
Trong lòng bà vui mừng nghĩ thầm, con bé Hướng Vãn đúng là dễ mềm lòng, năm năm trôi qua, cuối cùng cũng quên những lầm mà cha như họ gây cho cô, chịu trở về thăm nhà khi kết hôn. Cũng , cũng , uổng công bà thức dậy từ sớm để sang căn nhà mái ngói xanh quét dọn sạch sẽ.
Thời đại tiến bộ, bây giờ thôn họ Triệu đường quốc lộ thông thẳng đến huyện thành. Vào mỗi dịp tết đến sẽ luôn luôn mấy chiếc taxi, xe chở hàng nhỏ, xe gắn máy chạy tới thôn họ Triệu của họ. Vậy nên, chiếc xe ô tô màu đen cũng còn gây náo động giống như năm năm nữa.
hôm nay Triệu Hướng Vãn trở về thôn, nên trưởng thôn Triệu Trường Hưng và cả gia đình Triệu Thanh Dao, năm đó Triệu Hướng Vãn giải cứu, đều chờ sẵn ở cửa thôn, thấy chiếc xe ô tô nhỏ chạy tới, bọn họ đều vây xem.
Chiếc xe dừng phần sân nhà Triệu Nhị Phúc, cửa xe mở , xuống khiến ánh mắt Tiền Thục Phân lập tức trở nên u ám, lạnh lẽo.
Người tới Triệu Hướng Vãn mà là Triệu Thần Dương.
Mấy Triệu Trường Hưng thấy là Triệu Hướng Vãn cũng lập tức mất hứng.
Triệu Thần Dương xách theo mấy túi quà, cô cũng chẳng thèm chào hỏi mấy thôn dân khác, tỏ như chẳng gì xảy , với : “Mẹ, con về đây.”
Tiền Thục Phân tức giận đáp một câu: “Sao mày về đây?” Năm năm , cái đứa lương tâm như mày cũng đường trở về ? Mẹ mày vì mày mà trong thôn mắng chửi thậm tệ, còn mày thì , tỏ như chẳng chuyện gì xảy . Mày ở trong thành phố sống sung sướng, vui vẻ, quên mất ba ruột của mày vẫn còn chịu khổ ở vùng quê lạc hậu , đúng ?