Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:36:31
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Tiểu Khê reo lên, ném luôn đồ ăn vặt sang một bên chạy ào tới: “Mình nướng cá ăn nhé?”

Anh bật : “Được, để nhóm lửa.”

“Không cần, để em!” Cô giành lấy việc, “Anh câu tiếp . Một con đủ ăn !”

Cô nhanh nhẹn lấy con d.a.o nhỏ trong túi , sạch cá ngay bên bờ nước, nhặt cành khô chuẩn nhóm lửa.

Chỉ một lát , Lục Kiến Sâm kéo thêm một con nữa — lớn hẳn, đủ cho hai ăn no nê. Anh nhận phần nướng cá, còn cô phụ chuẩn gia vị.

Mùi cá nướng thơm lừng nhanh chóng lan khắp bờ hồ, khiến Cố Tiểu Khê nuốt nước bọt liên tục, đôi mắt sáng rực chằm chằm con cá đang cháy vàng lửa.

Lục Kiến Sâm dáng vẻ thèm ăn đáng yêu của cô, trong lòng bỗng nổi lên một cơn sóng ngọt ngào. Khi đút cho cô miếng cá nướng đầu tiên, kiềm mà cúi xuống khẽ hôn lên đôi môi mềm mại , thưởng thức vị ngọt xen lẫn mùi cá nướng thơm lừng.

Nụ hôn kết thúc, thở của Cố Tiểu Khê khẽ rối loạn, còn trong mắt ánh lên ý dịu dàng. Ôm cô trong lòng, cảm giác như cả thế giới đều gọn trong vòng tay .

Cô thì chẳng kịp nghĩ sâu xa như thế — vì ở phía xa bỗng tiếng động.

“Có đến.” Cô khẽ kéo tay áo , hạ giọng cảnh giác.

Vân Vũ

Lục Kiến Sâm liếc mắt , xoa đầu cô như dỗ trẻ: “Không . Em cứ ăn .”

Quả nhiên, nhóm chỉ rẽ sang hướng khác, mấy quan tâm đến họ.

Ăn xong, hai tìm một góc khuất tầm , cạnh ngắm cảnh. Trời hôm thật , ánh nắng ấm áp phủ khắp mặt hồ, tiếng gió nhẹ thổi khiến Cố Tiểu Khê bắt đầu thấy buồn ngủ.

Lục Kiến Sâm cô bé đang dụi mắt, khẽ kéo cô lòng, để cô gối đầu lên đùi .

Hương thơm sạch sẽ và vòng tay vững chãi khiến cô cảm giác bình yên từng . Chỉ một lát , cô chìm giấc ngủ nhẹ như mây.

Lục Kiến Sâm lặng lẽ bên bờ hồ, khẽ vuốt từng sợi tóc mềm của cô, ánh mắt dịu dàng đến mức gần như tan chảy.

Không bao lâu , Cố Tiểu Khê đ.á.n.h thức bởi một nụ hôn nhẹ. Khi mở mắt , mặt trời ngả về phía Tây, hoàng hôn đỏ rực phủ lên mặt hồ lấp lánh ánh vàng.

“Mấy giờ ?” cô dụi mắt hỏi, giọng ngái ngủ.

“Gần sáu giờ,” kéo áo khoác phủ kín cho cô, giọng dịu dàng, “Có thấy khó chịu ở ?”

Cô bé ngủ sâu thật lâu, lo. Cố Tiểu Khê chỉ vươn vai uể oải. Ngay lúc , một luồng khí ấm áp lạ lùng lan tỏa từ n.g.ự.c cô khắp cơ thể — cảm giác như từng tế bào đều tưới tắm bởi một luồng năng lượng thần bí.

Cô lập tức lấy viên Tử Mẫu Ngọc đeo cổ , kịp thấy ánh sáng trong suốt bên trong nó dần tan biến.

“Anh thấy ?” cô ngẩng đầu, mắt sáng rực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-97.html.]

“Thấy gì?” Lục Kiến Sâm ngơ ngác.

Cô vội kéo tay đặt lên viên ngọc, nhưng khi chạm , nó lạnh . Nôn nóng, cô kéo tay đặt lên vị trí trái tim .

Lục Kiến Sâm thoáng khựng — suy nghĩ lập tức chạy về một hướng… chẳng mấy trong sáng. Cô cảm nhận rõ cánh tay khẽ siết , cơ thể cũng dịch chuyển sát hơn, như thể sắp cúi xuống hôn cô.

Cố Tiểu Khê vội né sang một bên: “Ngọc nãy ấm lên, còn phát sáng nữa. Anh thấy ?”

Anh cúi đầu viên ngọc, tập trung cảm nhận. một chút ấm mơ hồ thoát . Lục Kiến Sâm bình tĩnh đặt viên ngọc trở trong áo cô, trầm giọng dặn:

“Từ giờ mang theo bên , đừng tháo , cũng đừng cho ai xem.”

Rồi cúi xuống, hôn nhẹ lên môi cô, giọng trầm khẽ vang bên tai: “Chúng về thôi.”

Sự chú ý của Cố Tiểu Khê nhanh chóng dẫn dắt. Khi thu dọn xong đồ, cô ngoan ngoãn theo rời khỏi hồ chứa nước.

Trên đường về, màn đêm dần buông xuống. Ban đầu cô phía xe đạp, nhưng đó bế cô lên phía , còn lót áo lên thanh ngang để cô êm hơn.

Hai cùng đạp xe con đường rợp bóng đèn vàng, khung cảnh lãng mạn và gần gũi đến mức trái tim cô cũng đập nhanh hơn bình thường.

Về đến nhà khách, điều đầu tiên cô cảm nhận là… m.ô.n.g đau ê ẩm.

Cố Tiểu Khê nghiến răng, trong lòng thầm quyết định: c.h.ế.t cũng thế nữa!

Lục Kiến Sâm thấy cô lén xoa mông, khóe môi khẽ cong, trong đầu còn thoáng qua ý nghĩ … giúp cô xoa. nghĩ đến nhiệm vụ tối nay, chỉ thể nuốt suy nghĩ đó lòng.

“Tiểu Khê, tối nay ngoài một lát. Sẽ mang cơm tối đến cho em. Ăn xong nhớ nghỉ sớm nhé.”

“Anh ăn mới ?” cô chớp mắt hỏi.

“Anh sẽ ăn đường, cố gắng về sớm để ở bên em.” Anh nhẹ nhàng ôm cô, giọng trầm thấp dịu dàng khiến tim cô mềm nhũn.

Cô thở dài, vội pha cho một ly sữa bột, uống xong mới chịu để rời .

Chẳng bao lâu , nhân viên nhà khách mang bữa tối đến — sườn xào chua ngọt cô thích, đậu hũ xào cá, cùng một hộp cơm nóng hổi.

Ăn xong một nửa, cô đậy phần còn . Vì ban ngày ngủ quá nhiều nên giờ chẳng buồn ngủ chút nào. Thế là cô quyết định lôi bộ dụng cụ bếp nhỏ , chuẩn thêm một ít đồ ăn khuya cho .

 

 

 

 

Loading...