Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 89

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:59:50
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tư Nam Vũ thì tròn xoe mắt, biểu cảm như thể tin nổi. Trong đám con gái mà quen, chẳng ai sở thích kỳ lạ như . Họ chỉ thích dạo phố, mua sắm, nghĩ xem hôm nay mặc gì – ăn gì mà thôi.

Ngụy Minh Anh tò mò:

“Thế con sửa đài radio ? Cái đài của ông nội con rơi một , từ đó bắt sóng kém lắm.”

Bà cụ Lục , lòng khỏi khẽ thở dài. Cái đài đó vốn do cô con dâu điều của nhà Kiến Nghiệp vỡ trong một cãi , hỏng mà còn chẳng buồn xin – nghĩ mà tức!

Cố Tiểu Khê gật đầu:

“Ông ngoại cháu cũng thích radio lắm, cháu sửa ạ!”

Ông cụ Lục lập tức phòng, ôm chiếc radio cũ kỹ, còn cẩn thận lấy cả bộ đồ nghề sửa chữa.

Cố Tiểu Khê tiếp nhận, kiểm tra một lượt nhanh nhẹn tháo từng bộ phận. Động tác của cô thành thạo, dứt khoát khiến ông cụ mà hài lòng mặt.

Chỉ hai mươi phút, chiếc radio lắp chỉnh. Khi cắm điện, âm thanh phát rõ ràng chút nhiễu sóng. Mọi kinh ngạc , còn ông cụ thì tươi như trẻ nhỏ, cảm giác như chiếc radio còn hơn cả lúc mới mua!

Bà cụ Lục vui mặt. Ngụy Minh Anh cảm thán. Mà con , đúng là sợ nhất là so sánh — nghĩ tới cô con dâu thứ hai, sắc mặt bà bỗng sa sầm.

Sau khi phen nở mày nở mặt với radio, ông cụ Lục hứng chí xách nó khoe khắp nơi. Một lát , ông hí hửng trở về, tay cầm thêm một chiếc đồng hồ bỏ túi cũ ngừng chạy từ lâu.

Bà cụ Lục lườm ông một cái:

“Ông sợ cháu dâu mệt ?”

“Không ạ, cái dễ sửa lắm,” – Cố Tiểu Khê nhẹ.

Chưa đầy năm phút, chiếc đồng hồ kêu “tích tắc” trở . Ông cụ Lục ha hả, ôm đồng hồ khoe tiếp.

Không lâu , ông kéo theo một nhóm ông bà lão trở về — mang radio, xách máy may, thậm chí cả một cụ ông râu tóc bạc phơ ôm theo chiếc máy điện báo cũ kỹ nhờ cô sửa giúp.

Khi Lục Kiến Sâm từ thư phòng bước , cảnh tượng đầu tiên thấy chính là vợ đang ngập trong một đống đồ cũ, xung quanh là các cụ ông cụ bà đang vây quanh rộn rã tiếng .

Anh khẽ bật , xuống bên cạnh, yên lặng cô tập trung sửa máy móc. Không cần cũng — nhất định là do ông nội khoe khoang !

Radio, máy may, đến máy điện báo… Cố Tiểu Khê việc khéo léo, tỉ mỉ. Dù từng tiếp xúc với máy điện báo thực tế, nhưng chỉ cần tháo , xem qua cấu tạo, cô hiểu cách sửa. Chưa đầy nửa tiếng, máy điện báo hoạt động trở .

“Xong ?” – Ông cụ Lục hồi hộp hỏi.

“Dạ xong ạ!” – Cô mỉm gật đầu.

Ông lập tức gọi chủ nhân chiếc máy thử. Khi máy phát tín hiệu rõ ràng, cụ ông kích động giơ ngón cái khen ngợi:

“Cô bé giỏi thật! Là việc thực sự!”

Mọi ồ lên tán thưởng.

Ngay lúc , một ông lão mặc trường bào cạnh đột nhiên “chát” một cái lên đầu Tư Nam Vũ.

“Ông nội! Sao tự nhiên đ.á.n.h cháu?” – Nam Vũ kêu oai oái.

Ông Tư nghiêm mặt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-89.html.]

“Nhìn thằng Kiến Sâm kìa, cưới vợ xinh giỏi. Còn cháu? Lớn tuổi hơn nó mà vẫn !”

Nam Vũ xoa đầu, gượng:

“Duyên tới mà ông! Kiến Sâm cũng kiên trì bao nhiêu năm mới gặp em dâu như đấy.”

Ông Tư hừ lạnh:

“Sau đối xử với Tiểu Khê, nhờ nó giới thiệu cho cháu một cô gái như nó!”

“Vâng , để cháu nhờ em dâu!” – Nam Vũ hí hửng.

Vân Vũ

Cố Tiểu Khê ngẩn — từ khi nào cô trở thành bà mai thế ?

Bà cụ Lục khen cháu dâu, lòng vui như mở hội. Bà bếp, mang đĩa bánh hoa quế mà Tiểu Khê hấp hồi chiều, khoe luôn cả tài bếp núc của cô.

Thế là, khi ăn bánh, tiếng khen ngợi vang lên râm ran khắp nhà họ Lục.

Tối hôm , nhà họ Lục tràn ngập tiếng .

Nhà họ Tất chìm trong một bầu khí nặng nề.

Gương mặt Mẹ Tất tối sầm, giọng gắt gỏng nhưng xen lẫn run rẩy:

“Kiến Nghiệp thật sự ly hôn với Tiểu Nguyệt ?”

Ba Tất nhíu mày, trầm giọng đáp:

“Chính nó gọi về . Bảo là ý của Tiểu Nguyệt.”

Mẹ Tất giận run cả , nghiến răng ken két:

“Con bé ly hôn một hai , mà giờ nó bao giờ coi là thật ! Sao Lục Kiến Nghiệp tin thật chứ? Không lẽ… là vì nó thể sinh con nữa, nên ly hôn để tìm khác sinh con cho nhà họ Lục?”

Ba Tất lạnh lùng liếc sang, giọng đầy bực bội:

“Tính khí con gái bà thế nào, bà còn lạ gì. thấy bà nên tự Thanh Bắc một chuyến, đón nó về . Một phụ nữ thể sinh con… bà nghĩ còn ai lấy?”

Mẹ Tất nghẹn họng, dù trong lòng vẫn cam. Tất cả… nếu năm đó Lục Kiến Sâm chịu cưới Tiểu Nguyệt, thì đến nỗi ?

Sau một hồi im lặng, Ba Tất trầm giọng quyết định:

“Ngày mai chuẩn ít quà, chúng sang nhà họ Lục. Quan hệ thông gia giữa hai nhà thể để rạn nứt .”

Mẹ Tất gật đầu, ánh mắt lóe lên tia toan tính:

“Phải . Chỉ cần cứu vãn hôn sự , thì chuyện còn thể cứu.”

Dù Lục Kiến Nghiệp xuất sắc bằng trai , nhưng tính tình hiền lành, thật lòng yêu thương con gái bà — điều đó đáng quý hơn tất thảy. So với một đàn ông lạnh lùng như băng, lẽ gả cho Lục Kiến Nghiệp mới là lựa chọn đúng đắn hơn. Chỉ cần con gái bà giữ cuộc hôn nhân , nó sẽ chịu cảnh ruồng bỏ vì vô sinh.

 

 

 

 

Loading...