Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:59:49
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà cụ chùng xuống:

“Chỉ một đêm thôi … Thế thì gọi ba cháu về sớm. Tối nay cả nhà cùng ăn một bữa đàng hoàng.”

Cố Tiểu Khê thoáng sững , cô chuyến về ngắn đến . Sợ ông bà buồn, cô liền nở nụ ngọt ngào:

“Ông bà ơi, tối nay để cháu với Kiến Sâm bếp nấu ăn nhé! Anh nấu ăn ngon, còn cháu… cũng đến nỗi tệ ạ.”

Bà cụ Lục bật sảng khoái:

“Được, bà chờ ăn món hai đứa nấu. Cần gì thì cứ chợ mua thêm.”

“Cháu nhờ Nam Vũ mua , lát mang đến.”

Lục Kiến Sâm đáp nhẹ, như thể thứ chuẩn từ .

Cố Tiểu Khê ngạc nhiên — luôn chu đáo theo cách khiến khác cảm động.

Sau khi trò chuyện với ông bà một lúc, dẫn cô dạo quanh nhà, vòng quanh khu đại viện quen thuộc. Khi Tư Nam Vũ mang túi đồ ăn tới, Cố Tiểu Khê lập tức xắn tay áo bếp.

Cô nấu ăn nhanh, động tác thuần thục như quen thuộc với căn bếp từ lâu. Lục Kiến Sâm bên cạnh rửa rau, thỉnh thoảng liếc cô gái nhỏ — ánh mắt mềm mại và đầy cưng chiều.

Vân Vũ

Anh gì, chỉ lặng lẽ dõi theo từng động tác của cô, như thể chỉ cần cô ở đó là đủ.

Tư Nam Vũ vốn Lục Kiến Sâm thể nấu ăn, nhưng để chịu xuống bếp là chuyện hiếm như trăng xanh. Vì tò mò, nhẹ nhàng tiến tới gần cửa bếp.

Và cảnh tượng mắt khiến thoáng khựng .

Lục Kiến Sâm — luôn lạnh lùng, nghiêm nghị — giờ đây ánh mắt gần như dính chặt lấy cô gái nhỏ đang bận rộn bên bếp lửa. Cô đến , ánh của theo đến đó.

Khóe môi Tư Nam Vũ khẽ giật. Nếu tận mắt thấy, sẽ chẳng bao giờ tin đàn ông một mặt dịu dàng đến .

Còn Cố Tiểu Khê . Cô mải mê nấu nướng, buồn liếc lấy một cái.

Tư Nam Vũ khẽ lắc đầu, thầm.

— Lục Kiến Sâm, thật sự sa lưới tình .

Sau khi ăn no “cẩu lương”, Tư Nam Vũ chuồn mất. Bà cụ Lục cũng bếp ngó thử, cảnh hai đứa quây quần bên , bà càng càng thấy lòng, trong lòng tràn ngập niềm vui khó giấu.

Tối hôm đó, trong phòng khách.

Bà cụ Lục ghé sát tai ông cụ, khẽ thì thầm vài câu. Ông cụ xong bật , gật gù liên tục. Hai ông bà bắt đầu lặng lẽ bàn chuyện… đặt tên cho đứa chắt trai tương lai.

lúc , Ngụy Minh Anh xách một túi đồ lớn bước .

“Vừa về đúng lúc, hai đứa nó đang nấu cơm đấy!” — bà cụ Lục vui vẻ .

Ngụy Minh Anh chỉnh áo, xách túi bước bếp. Cảnh tượng đập mắt bà khiến bà khựng — con trai bà đang cô gái nhỏ bằng ánh mắt dịu dàng, đầy cưng chiều.

Bà khẽ ho một tiếng để báo hiệu sự mặt của .

“Mẹ!” — Lục Kiến Sâm lập tức .

“Dạ… !” — Cố Tiểu Khê cũng ngượng ngùng chào theo, gương mặt ửng hồng.

Mẹ Lục trông giống cô Diệc Lan nên Cố Tiểu Khê cảm thấy vô cùng thiết, bao nhiêu căng thẳng trong lòng cũng tan biến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-88.html.]

“Ôi, còn tưởng đợi đến Tết mới gặp hai đứa cơ!” — Ngụy Minh Anh bật , dịu dàng với con dâu — “Tiểu Khê, con ngoài nghỉ , để Tiểu Sâm nấu là .”

“Không , để con cùng . Lâu mới về, con tự tay nấu cho ăn.” — Cô nhẹ nhàng, ánh mắt kiên định.

Ngụy Minh Anh con trai bảo sáng mai , liền tất tả chạy ngoài chuẩn ít đồ mang theo cho hai đứa.

Khi món ăn gần tất, Lục Kiến Sâm gọi Tư Nam Vũ phụ bưng mâm. Cố Tiểu Khê thì nhanh tay lấy nguyên liệu từ gian trưng bày, khéo léo nấu thêm một nồi bánh hoa quế.

Chẳng mấy chốc, hương thơm ngọt ngào của mật hoa quế lan tỏa khắp bếp — đúng lúc ba Lục cũng về đến nhà.

Nhờ Thuật Điều Nhiệt, dù nấu sớm nhưng các món ăn vẫn nóng hổi như bưng , khí trong nhà tràn đầy ấm áp, tình.

Lục Liên Thắng che giấu sự yêu thích đối với cô con dâu nhỏ, đũa đầu tiên gắp thẳng đến bát của Cố Tiểu Khê.

Hành động khiến Ngụy Minh Anh thoáng giật . Suốt bao năm, ông từng gắp thức ăn cho ai khác ngoài dịp sinh nhật .

“Tiểu Khê gầy quá, ăn nhiều . Tiểu Sâm, nhớ chăm vợ cho đấy.” — Ông gắp thêm cho cô.

“Dạ, con !” — Lục Kiến Sâm trả lời ngay, vẻ mặt giấu nổi sự vui sướng.

Anh cũng liên tục gắp cho cô những món cô thích nhất, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.

Tư Nam Vũ bên cạnh, lặng lẽ ăn cơm, trong lòng thầm than — bao giờ thấy nhà họ Lục đối xử với một cô gái nào mật đến . So với Tất Văn Nguyệt , quả là một trời một vực.

Trên bàn mười món ăn, tất cả đều do hai họ cùng nấu. Màu sắc mắt, hương vị thơm lừng, khiến ai cũng ăn nỡ buông đũa.

Cơm nước xong xuôi, Lục Liên Thắng gọi con trai thư phòng. Còn Cố Tiểu Khê thì ở trò chuyện vui vẻ với ông bà và chồng.

Lúc Cố Tiểu Khê đang việc ở trạm xử lý phế liệu, phản đối đầu tiên ai khác chính là Tư Nam Vũ.

“Quân khu Thanh Bắc từng đến , trạm xử lý phế liệu cách căn cứ xa. Để Kiến Sâm sắp xếp cho em một công việc khác !”

Anh liếc cô em dâu làn da trắng ngần, vóc dáng mảnh mai, càng nghĩ càng thấy công việc ở trạm phế liệu thực sự phù hợp chút nào.

Bà cụ Lục cũng gật đầu tán thành:

đó, Nam Vũ sai . Nếu đoàn văn công thì bác sĩ y tá cũng mà. Lần Kiến Lâm gọi điện về nhắc đến chuyện , viện trưởng Trần ở bệnh viện quân y coi trọng cháu. Cháu đang học y, đúng ?”

Cố Tiểu Khê mỉm giải thích:

“Cháu học y thật ạ, nhưng cháu thích công việc ở trạm phế liệu. Ở đó cháu thể tiếp xúc với nhiều linh kiện kim loại, tận tay sửa chữa máy móc, cháu cảm thấy hứng thú!”

Cô cố ý bộc lộ đôi chút khả năng của để hiểu vì chọn công việc .

Ông cụ Lục ngạc nhiên:

“Con gái mà thích máy móc ?”

“Vâng ạ!” – Cô gật đầu chắc nịch – “Ba cháu việc trong nhà máy cơ khí, từ nhỏ cháu theo ông học sửa đồ. Đồng hồ, xe đạp, thậm chí máy kéo… cháu đều sửa hết!”

Ông cụ Lục bật khoái chí, ánh mắt ánh lên niềm vui và tự hào. Cháu dâu ngoan – còn giỏi!

 

 

 

 

 

Loading...