Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:59:44
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô trợn tròn mắt, ngẩn , thốt lời nào. Khi hồn , ánh mắt cô nheo , tràn đầy ẩn ý:

“Nếu ngoài, cô đứa bé trong bụng là của ?”

Lục Kiến Sâm nghẹn lời.

Cô tiếp tục gặng hỏi, giọng hờn dỗi:

“Vậy rốt cuộc, giữa hai từng quan hệ gì mật ?”

Anh lập tức phủ nhận, giọng quả quyết:

“Không ! Anh thể lấy mạng thề.”

Cô hừ một tiếng:

“Vậy bây giờ cô sảy thai, liệu đổ lên đầu tụi ? Xui quá còn gì!”

Lục Kiến Sâm khẽ bật , xoa đầu cô gái nhỏ:

“Anh sẽ để cô gây rắc rối cho em. Lục Kiến Nghiệp đang đường đến Thanh Bắc , sớm muộn cũng đưa cô .”

“Vậy mai chúng cần đến thăm ?” cô miễn cưỡng hỏi.

“Không cần. Trước khi Lục Kiến Nghiệp đến, em gặp cô . Ngày mai nhiệm vụ, em cùng .”

Cô tròn mắt:

“Đi cùng nhiệm vụ? Em thành gánh nặng ?”

Khóe môi khẽ nhếch, ánh mắt dịu dàng mà sâu sắc:

“Không . Em mãi mãi là gánh nặng.”

Lòng Cổ Tiểu Khê bất giác mềm xuống, cơn giận cũng dịu ít.

“Vậy sáng mai em ghé trạm phế liệu xin nghỉ phép.”

Lục Kiến Sâm nắm tay cô, mỉm :

“Không cần. Anh nhờ Lý Khôn xin nghỉ giúp em .”

Cổ Tiểu Khê ngẩn một lúc, đó môi khẽ cong lên. Cô kéo chăn đắp kín , nghiêng đầu khẽ:

“Vậy ngủ sớm… mai dậy sớm.”

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn trở nên ngoan ngoãn trở , Lục Kiến Sâm khẽ bật , nhưng rốt cuộc vẫn nén xuống khao khát ban đầu, tắt đèn, ôm cô lòng.

Anh khẽ siết chặt vòng tay, ôm cô gái nhỏ trong lòng như khắc ghi từng nhịp tim, từng thở tận sâu trái tim .

Đợi đến khi thở của cô dần đều đặn, chìm giấc ngủ say, Lục Kiến Sâm mới cúi đầu, nhẹ nhàng đặt lên cô những nụ hôn như lông vũ — dịu dàng, kiềm chế mà cũng cháy bỏng đến run rẩy.

Đêm đó, Cố Tiểu Khê mơ một giấc mộng vô cùng ngọt ngào. Trong giấc mơ, một đàn ông dịu dàng hôn cô, từng cái từng cái đều nhẹ như đang nâng niu một báu vật quý giá nhất thế gian. Giọng của khẽ vang bên tai cô — trầm thấp, ấm áp, như lời thề nguyện thủy chung.

Giấc mộng ban đầu chỉ là dịu dàng, nhưng từ khi nào, nó bỗng trở thành một giấc mộng xuân dài bất tận, khiến trái tim cô như tan chảy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-83.html.]

hề , đàn ông bên cạnh vì những tiếng rên khẽ mê hoặc của cô trong mộng mà phát cuồng — một đêm dài, giấc mộng ngọt ngào của cô cũng là sự giày vò và đắm say dứt của .

Sáng hôm .

Ánh sáng đầu tiên len qua rèm cửa, phủ lên căn phòng một tầng sáng mềm mại. Lục Kiến Sâm chống một tay lên giường, ánh mắt lặng lẽ dừng khuôn mặt ngủ say của cô gái nhỏ. Ánh sáng dịu dàng phản chiếu lên hàng mi cong dài của cô, khẽ run theo từng nhịp thở.

Chỉ một cái thôi, thấy đủ đầy và mãn nguyện.

Tối qua, chỉ một chiếm hữu cô, nhưng cảm giác đó — sự giao hòa giữa tin tưởng và yêu thương — khắc sâu tận xương tủy.

Anh cúi đầu, hôn nhẹ lên trán cô, như một nghi lễ riêng của hai , mới nhẹ nhàng rời giường.

Cố Tiểu Khê tỉnh dậy là chín giờ sáng. Cô ngủ sâu, sâu đến mức thấy cả hiệu lệnh báo thức buổi sáng. Khi chân chạm đất, như mềm nhũn, đầu gối yếu đến mức vững.

Những mảnh ghép từ giấc mộng đêm qua ùa về như thủy triều — quá chân thật, quá nóng bỏng. Gương mặt cô đỏ bừng lên, tim đập như nhảy khỏi lồng ngực. Cảm giác hổ ngượng ngùng, mang theo một chút rối bời khó gọi tên.

lúc , cửa phòng bật mở. Lục Kiến Sâm trong bộ quân phục thẳng thớm bước . Anh lập tức cúi xuống, bế bổng cô gái nhỏ đang chân trần sàn nhà lên, giọng khàn khàn nhưng dịu dàng như nước:

“Sao mang dép?”

Vân Vũ

Cố Tiểu Khê ngẩn , vội vùi mặt n.g.ự.c , giọng nhỏ như muỗi kêu: “Không … em thấy mệt.”

Hơi thở cô khẽ phả n.g.ự.c , mềm nhẹ như gãi ngứa trái tim.

Hôm nay, khác với sự mệt mỏi của cô, Lục Kiến Sâm tràn đầy sức sống. Mỗi tế bào trong như đang hừng hực sinh khí, thính giác, thị giác cũng nhạy bén lạ thường. quan trọng nhất — trái tim bao giờ nhẹ nhàng và hạnh phúc như .

Chỉ cô gái , chỉ cần một cái ôm, một thở, cũng thể khiến cả thế giới của trở nên yên bình.

Anh đưa tay vén mấy sợi tóc rối trán cô, cúi đầu hôn nhẹ lên trán: “Thay đồ . Lên xe , em thể ngủ tiếp.”

Cô gái nhỏ ngẩng đầu ngơ ngác: “Chúng ?”

Lục Kiến Sâm nhướng mày, khẽ : “Quên ? Tối qua chính em đồng ý nhiệm vụ cùng đấy.”

“À … đúng !” Cô sực nhớ , luống cuống xuống giường đồ.

Anh đưa bộ quân phục chuẩn sẵn đến mặt cô, ánh mắt dịu dàng mà mang theo một chút tà mị khẽ.

“Để giúp.”

“Em… em tự mặc !” Mặt Cố Tiểu Khê đỏ bừng như quả đào chín.

Lục Kiến Sâm bật khẽ, cuối cùng cũng trêu cô nữa, chỉ bên cô lúng túng mặc đồ, ánh mắt chứa đầy thương yêu.

Cô rửa mặt, uống một cốc sữa bột pha sẵn, ăn thêm nửa bát cháo, theo ngoài.

Năm phút , một chiếc xe quân dụng lăn bánh rời khỏi doanh trại.

 

 

 

 

Loading...