Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:59:41
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ở phía bên , khi xuống xe, Tất Văn Nguyệt và Hà Lâm lập tức dò hỏi vị trí nhà của Lục Kiến Sâm. Khi đang nhiệm vụ, còn vợ cũng ngoài từ chiều, trong nhà chẳng ai, Tất Văn Nguyệt khẽ cau mày: “Không ai ở nhà?”

Chiến sĩ trực ban lịch sự đáp: “ . Hai thể đến Đoàn văn công báo danh .”

Hà Lâm huých khuỷu tay Tất Văn Nguyệt, nở nụ ngụ ý:

“Hay là chúng qua nhà xem đường ?”

Tất Văn Nguyệt gật đầu — lý do là “ quen đường”, nhưng trong lòng cô tận mắt xem căn nhà của đàn ông .

Căn sân nhỏ sạch sẽ, ngăn nắp. Hà Lâm một vòng, :

“Chỗ nhỏ nhưng ấm cúng đấy. Hay là chúng ở đây luôn?”

Chiến sĩ dẫn đường lập tức ngẩn : “Không ạ. Nhà của doanh trưởng Lục chỉ một phòng thôi.”

Ánh mắt Tất Văn Nguyệt tối : “Chỉ một phòng?”

“Vâng, bên trái là bếp. Lúc đó cần nhà gấp nên mới phân căn nhỏ .”

Hà Lâm nhướng mày: “Vậy chị định ngủ chung với cô ?”

Tất Văn Nguyệt bĩu môi: “Thôi, về Đoàn văn công .”

Câu chuyện tưởng đơn giản, nhưng trong lòng hai âm thầm toan tính.

Về phần Cố Tiểu Khê, khi đặt chân đến trạm phế liệu, cô vô tình bắt gặp một cơ hội trời cho.

Ông lão trông coi trạm đang thương lượng bán công việc cho một đàn ông trung niên, nhưng giá cả thống nhất. Khi rời , cô lập tức bước tới:

“Ông ơi, ông bán công việc cho cháu . Cháu trả năm trăm tệ.”

Ông lão sững : “Cháu đùa ông ? Ông giá bốn trăm mà còn trả nổi ba trăm rưỡi.”

Cố Tiểu Khê điềm tĩnh đáp:

“Cháu một chút . Ông bán là vì nhà cần tiền gấp, còn cháu thì việc. Cháu thấy công việc .”

cháu là con gái, là vợ lính… việc vất vả lắm.” Ông lão lắc đầu, ánh mắt phần luyến tiếc.

Cô mỉm , mắt sáng lấp lánh:

“Chủ tịch từng , lao động phân sang hèn. Cháu thấy công việc , rảnh rỗi nữa. Ông cũng bán , bán cho cháu?”

Trước đây, lẽ cô sẽ ngại, nhưng bây giờ — cô thật sự công việc . Bởi vì nếu ở trạm thu gom phế liệu, tốc độ tích điểm của cô sẽ nhanh hơn nhiều.

Ông lão ngập ngừng một lát :

“Cháu mà thật sự nhận công việc thì đưa ba trăm năm mươi ! Ông đang cần tiền gấp lắm.”

Cố Tiểu Khê lập tức khoát tay, nở nụ nhẹ:

“Hay là thế , tiền dư ông giúp cháu trực thứ Hai và thứ Bảy hằng tuần nhé. Hai ngày đó cháu đến bệnh viện quân y học.”

Sợ ông từ chối, cô vội vàng thêm:

“Làm ơn giúp cháu nha ông. Cháu là vợ quân nhân, con cũng việc , ngày nào cũng rảnh rỗi. Nếu trong khu gia thuộc bàn tán , cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của doanh trưởng Lục nhà cháu.”

Nghe cô , ông lão thở phào nhẹ nhõm, vẻ căng thẳng mặt cũng dịu .

“Được , cứ theo ý cháu mà . Chỉ là nhà ông đang cần tiền gấp… cháu nhớ gom đủ càng sớm càng .”

Vân Vũ

Không để ông thêm, Cố Tiểu Khê rút từ túi xách một xấp tiền, đếm đủ năm trăm tệ đưa thẳng cho ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-80.html.]

“Cho ông luôn ạ!”

Ông lão ngẩn , tin nổi:

“Con bé , mang theo nhiều tiền như ?”

Ông thật sự ngờ cô nhóc sảng khoái như thế.

Cố Tiểu Khê gãi đầu, ngượng ngùng đáp:

“Cháu mới kết hôn mà. Khi theo chồng về doanh trại, hai bên gia đình đều cho khá nhiều tiền. Cháu sợ để ở nhà an nên mang theo bên .”

Ông lão chỉ lắc đầu, thầm nghĩ: là con bé chẳng chút phòng nào, chuyện gì cũng thật tuốt.

Nhận lấy tiền, ông :

“Vậy chúng thủ tục luôn nhé.”

“Vâng ạ!” — Cố Tiểu Khê vui vẻ theo ông .

Sau khi tất thủ tục, cô mới ông tên là Tề Chính Lai. Cháu dâu trưởng của ông về nhà đẻ chờ sinh, ngờ gặp lũ lụt, còn sinh khó. May mà hai đứa bé song sinh chào đời bình an, nhưng sức khỏe cả lẫn con đều yếu, hiện giờ đều đang viện.

Nghe xong, lòng Cố Tiểu Khê khỏi xót xa. Cô ngẫm nghĩ một chút, lấy trong túi mấy quả trứng mới mua, dùng giấy gói dúi tay ông.

“Ông cầm lấy, đem bồi bổ cho họ ạ.”

Ông lão xúc động, giọng nghèn nghẹn:

“Con bé … đây là trứng cháu mua để bồi bổ sức khỏe mà? Mang về ăn , ông nhận của cháu nhiều tiền lắm .”

Cố Tiểu Khê liền nhét thẳng tay ông, tươi:

“Ông đừng khách sáo với cháu. Cháu bạn ở hợp tác xã cung tiêu, còn là nhân viên thu mua nữa. Mua mấy thứ dễ lắm. Ông cần gà trứng thì cứ cháu nhé!”

Thấy cô như , ông cụ nỡ từ chối nữa, chỉ cảm ơn vội vã về.

Còn Cố Tiểu Khê thì trạm thu mua phế liệu, vui vẻ dọn sạch đống sách chất trong kho nhà ông.

Tất nhiên, cô lấy . Cô đối chiếu sổ ghi giá bán đây của ông, tự trả tiền đàng hoàng. Sau đó, cô còn ngoài gom thêm một đống sách báo cũ để đem đổi mới.

Khi xử lý xong, một dòng thông báo quen thuộc hiện lên trong đầu — Hệ Thống Đổi Cũ Lấy Mới nâng cấp!

Cấp độ giao dịch của cô hiện tại là Tân thủ cấp 5. Ngoài các thông tin cơ bản, mục Cửa hàng kỹ năng còn xuất hiện dòng chữ:

【Nhận một lượt vòng tân thủ!】

Ngay khi vòng màu vàng kim hiện mắt, cô tò mò đưa tay chạm . Vòng xoay tít chậm , một làn sương trắng bao phủ và ánh chữ lấp lánh hiện lên:

【Chúc mừng ký chủ nhận kỹ năng “Vạn vật tùy tâm”】

Cô nhanh chóng thử nghiệm — chỉ cần một màu sắc bảng màu rực rỡ, vùng trống sẽ tự động nhuộm theo màu đó, và món đồ đổi mới cũng lập tức biến thành màu tương ứng.

Sau vài thử, cô nhận tính năng thích hợp để nhuộm vải, nhưng hiện tại cần dùng đến nên tiếp tục chuyên tâm dọn dẹp.

Cô dự định quét dọn bộ trạm phế liệu, phân loại và sắp xếp cho ngăn nắp.

Dĩ nhiên, thể thành trong một ngày. Hôm nay, cô chỉ mới dọn một góc nhỏ, tỉ mỉ khử trùng — khử bụi — khử mùi — sạch từng bước.

 

 

 

 

Loading...