Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 79

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:59:40
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô lấy một nửa đoạn lòng heo rửa sạch từ , khẽ cử động ngón tay, sử dụng kỹ năng phân loại rác, kín đáo nhét mấy thứ bẩn rửa trôi bên trong.

Sau đó cô gian lấy hai sợi rơm, buộc chặt lòng heo xách ngoài.

Lòng heo mùi hôi đặc trưng, mấy gần đều lùi . bà cụ vẫn nhận lấy, lôi hai xu bẩn thỉu từ khăn tay, miễn cưỡng đưa cho cô.

Khóe môi Cố Tiểu Khê giật nhẹ, nhưng giọng cô vẫn tự nhiên, dửng dưng:

“Thôi khỏi, cũng chẳng thiếu hai xu . Coi như tặng cho bọn nhỏ nhà liên phó Uông. Mọi về nghỉ sớm .”

Nói , cô xoay trở nhà.

Mọi hiểu ý cũng nhanh chóng giải tán.

Lục Kiến Sâm đóng cổng sân trở bếp. Thấy cô đang vớt tóp mỡ khỏi chảo, lập tức bước tới:

“Để .”

Cố Tiểu Khê khách sáo, nhường chỗ nhanh chóng ăn nốt phần gan heo và thịt nạc còn , đó bắt tay nhào bột.

Cô định gói sủi cảo sẵn, sáng mai chỉ việc hấp lên ăn là xong.

Lục Kiến Sâm thắng mỡ xong thì rửa tay sạch sẽ, sang giúp cô cán vỏ. Trong lúc bọc nhân, khẽ :

“Sau gặp mấy chuyện như , em cần nể mặt . Quan trọng là em thấy thoải mái.”

Anh hiểu rõ — là vì khó xử.

Cố Tiểu Khê ngẩng đầu, nghiêm túc:

“Sau nếu em săn lợn rừng, em tuyệt đối sẽ hiến nộp gì hết. Em sẽ lén ăn một , đến lúc đó ý kiến gì đấy!”

Lục Kiến Sâm mím môi , gật đầu:

“Được, em hết.”

Cô hếch cằm, vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Sau khi gói xong năm mươi cái sủi cảo nhân thịt heo, cô rửa tay ngủ.

Lục Kiến Sâm dọn dẹp bếp, tắm rửa sạch sẽ, lên giường thì thấy cô gái nhỏ ngủ say. Anh nhẹ nhàng xuống bên cạnh, cúi hôn lên má cô, để cô yên giấc.

Sáng hôm .

Hiếm hoi lắm Cố Tiểu Khê mới ngủ nướng. Dù tiếng kèn báo thức vang dậy khắp doanh trại, cô vẫn quấn chăn ngủ thêm hai tiếng nữa.

Sau khi rửa mặt, cô thấy bếp bày sẵn bữa sáng — trong nồi là sủi cảo hấp còn ấm, thêm một cái bánh bao bông xốp và một quả trứng gà luộc.

Trái tim cô lập tức mềm nhũn, ăn mở gian nhỏ xem.

Chỉ một cái liếc mắt, cô sững — từ hai mươi con gà con ban đầu, giờ gian kín đặc gà lớn gà nhỏ, chen chúc còn chỗ trống. Rau xanh cũng bầy gà giẫm nát tơi tả, còn một góc chất đầy trứng gà như một ngọn núi nhỏ.

Cô vội thu hết trứng ngoài bắt đầu “chiến dịch diệt gà”! Nếu xử lý bớt, chẳng mấy chốc gian sẽ chúng chiếm hết.

Chỉ trong buổi sáng, cô thịt bốn mươi con gà, đun nước sôi để vặt lông, công việc bận rộn đến mức kịp thở.

Đến gần trưa, cô quyết định nấu một bữa thật thịnh soạn: thịt kho tàu, rau xanh xào, khoai tây xào ớt xanh, canh sườn hầm bí đao, lòng heo xào cay.

Để ăn kèm, cô hấp cơm trắng, chia phần từng loại thịt gà: đầu, cổ, chân, mề, thịt… đóng gói cẩn thận.

Khi thứ gần như tất, Lục Kiến Sâm cũng đúng lúc trở về nhà.

Đi cùng Lục Kiến Sâm là Cố Đại Xuyên, tay còn xách một hộp thịt kho tàu thơm phức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-79.html.]

Vừa bước nhà, thấy bàn ăn đầy ắp món ngon, hai đều ngẩn .

Cố Đại Xuyên hít sâu một , thấp giọng hỏi em gái:

“Em gái, hôm nay chuyện gì vui ? Sao bày biện thịnh soạn thế ?”

Cố Tiểu Khê liếc trai một cái, nhiều, xoay bếp bưng thêm một đĩa thịt thỏ xào cay đỏ au, bốc khói nghi ngút.

“Giờ đủ phong phú ?” Cô khẽ cong môi, trêu trai.

Cố Đại Xuyên gật đầu lia lịa:

“Phải đấy! Quá trời phong phú luôn! Đến Tết cũng chắc ăn ngon thế !”

“Còn nguyên liệu thì cứ ăn cho sướng cái miệng ,” cô .

“Được lắm! Ăn hết thì tối qua dọn giúp,” Cố Đại Xuyên vui mặt.

Có em gái đảm đang thế , đúng là phúc tám đời!

Lục Kiến Sâm khẽ đưa tay xoa đầu cô, giọng nhẹ như gió đêm mùa hạ:

Vân Vũ

“Sau cần nhiều như . Cứ nấu cho em ăn , đừng đợi bọn .”

“Không , hôm nay em vui mà, ăn mừng một chút,” Cố Tiểu Khê rạng rỡ.

Nhìn nụ tươi sáng như ánh nắng , trái tim Lục Kiến Sâm bất giác mềm xuống. Anh lấy từ túi áo hai tờ tiền, đưa cho cô:

“Đây là phần thưởng của đơn vị, cho em.”

“Thật ? Quá tuyệt vời!” Cố Tiểu Khê hớn hở đếm đếm , ánh mắt sáng rực như đang ôm một kho báu nhỏ trong tay.

Khóe môi Lục Kiến Sâm cũng cong lên theo cô. Chính khoảnh khắc đó, bỗng một suy nghĩ kiên định:

— Anh tích lũy thật nhiều quân công, để thể cho cô một cuộc sống đủ đầy, khiến nụ mãi rực rỡ môi cô.

Cố Tiểu Khê hề trở thành một phần trong quyết tâm của đàn ông . Tâm trí cô lúc bay đến nơi khác — đến với gian đồng hành thần kỳ của .

Nếu thể trồng rau nuôi gà, thì… thể trồng lúa lúa mì nhỉ? Dù diện tích lớn, nhưng “tích tiểu thành đại”, từng hạt lúa cũng sẽ biến thành lương thực nuôi sống cả nhà.

Nghĩ là . Buổi chiều, khi Lục Kiến Sâm và trai rời , cô đeo chiếc túi đeo chéo màu xanh bộ đội quen thuộc, ngoài tìm giống lúa.

May mắn như mỉm với cô — xa thấy bên vệ đường một đống lúa ngâm nước cơn mưa lớn, lẫn lộn bùn đất và cỏ dại.

Cô dùng kỹ năng “Phân loại rác” để tách sạch lúa, đó đổi cũ lấy mới và gieo gian.

kịp đắc ý, mấy con gà trong gian vui vẻ chạy tới, mổ sạch đám lúa non.

Cố Tiểu Khê sững: “……”

Một phút , cô nghiêm túc nghĩ — lẽ chia đôi gian, nửa trồng trọt, nửa nuôi gà.

Ý nghĩ lóe lên, trong gian sáng bừng một tia sáng trắng, rào chắn mờ ảo như sương mù lập tức xuất hiện, chia thành hai khu rõ rệt. Tuy diện tích nhỏ hơn, nhưng gọn gàng và dễ quản lý hơn nhiều.

Cô tiếp tục nhặt thêm lúa, đổi lấy mạ non, tưới nước, biến mảnh đất nhỏ thành ruộng nước tí hon — cảm giác chẳng khác nào đang chơi trò mô phỏng nông trại. Tất cả đều điều khiển bằng ý niệm, khiến cô thấy hứng thú vô cùng.

Trên đường về, cô bất ngờ bắt gặp một chiếc xe tải quân đội chạy ngang. Vừa liếc qua, cô lập tức nhận hai gương mặt quen thuộc khiến chẳng mấy dễ chịu — Tất Văn Nguyệt và Hà Lâm.

Cảm giác khó chịu thoáng lướt qua, cô lập tức đổi hướng, thẳng đến trạm thu gom phế liệu.

 

 

 

 

Loading...