Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:59:34
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Tiểu Khê hiểu rõ sự khó xử trong lòng Lục Kiến Lâm nên chủ động bằng giọng nhẹ nhàng:

“Em đừng lo cho chị. Trước khi ngoài chị dọn dẹp ký túc xá của em , đồ đạc cũng mang hết. Em cứ để họ ở đó , .”

Lục Kiến Lâm ngẩn — chị dâu dọn hết đồ từ khi nào ?

Hôm đó khi đưa Tất Văn Nguyệt và mua sắm, vốn về ký túc xá, nên chẳng gì. Bây giờ nghĩ , lẽ chị dâu giận ?

Một ý nghĩ như thoáng qua, trong lòng lập tức căng thẳng. Cậu dè dặt hỏi:

“Chị dâu… chị giận ?”

Thực lúc đầu, cũng từng định báo với chị dâu chuyện sẽ đến Thanh Bắc. nghĩ kỹ thấy họ vốn chẳng quen , tự dưng nhắc đến cũng kỳ, nên định đợi thời điểm thích hợp, tùy cơ ứng biến, cố gắng để hai bên ít chạm mặt . Nào ngờ chuyện thành thế .

Cố Tiểu Khê khẽ mỉm , bình thản đáp:

“Chuyện giận chứ? Thực chị ở nhờ ký túc xá của em cũng phiền em . Nếu em lo chị khỏe, em chăm sóc chị, thì ngay từ đầu chị chọn ở nhà khách .”

“Chị dâu ăn trưa cùng em ở căng tin ? Ăn xong nhà khách cũng .” Lục Kiến Lâm vội hỏi.

“Không cần .” Cố Tiểu Khê khoát tay. “Trưa nay chị việc, Viện trưởng Trần sẽ giúp chị thuê phòng, đến bệnh viện quân y cũng tiện hơn, chị đồng ý . Nếu tối về sớm thì chị sẽ tìm em ở phòng 316 nhé.”

“Vậy cũng …” Lục Kiến Lâm tiu nghỉu rời , trong lòng cứ cảm thấy thứ trở nên lạ lẫm và gượng gạo. phía Tất Văn Nguyệt đúng là giấy tờ, ít nhất họ cũng vài ngày.

Vân Vũ

Cố Tiểu Khê thu dọn đồ đạc bàn rời bệnh viện. Lần , cô đến trạm phế liệu mà rẽ bưu điện.

Cô gửi về nhà chiếc áo bông mới may cho , trong túi áo còn cẩn thận nhét thêm hai phiếu than cùng một lá thư. Ngoài , cô còn gửi cho bác Hách ba mươi cân bông và hai xấp vải.

Khi chuẩn rời bưu điện, ánh mắt cô dừng chiếc xe đạp quen thuộc. Không hiểu vì , cô luôn cảm giác nếu để xe đây sẽ chẳng yên tâm . Nghĩ , cô dắt xe trong bưu điện, đóng gói gửi cho bác Hách luôn. Sợ bác Hách thấy phiền, cô còn thêm một lá thư nhỏ để giải thích.

Ra khỏi bưu điện, cô tìm một chỗ yên tĩnh, lấy phần cơm thịt thỏ mua ở khu trưng bày sản phẩm mới ăn. Ăn xong, cô ghé cửa hàng hạt giống, loại nào là cô mua mỗi thứ một ít. Sau đó, cô vòng đến khu tập thể nhà máy xi măng, dùng một con gà rừng đổi lấy một bao xi măng — dự định khi về đơn vị sẽ xây một cái lò nướng đơn giản để thử nghiệm kỹ năng “bậc thầy bánh” của .

Lo xong việc, cô bệnh viện thì Trần viện trưởng chờ sẵn. Thấy cô, ông mỉm :

“Tiểu Khê, chuyện thuê phòng thu xếp xong. Nhà ngay sát nhà , một phòng trống, bếp dùng chung, mỗi tháng chỉ một tệ. Chủ nhà họ Tề, chỉ ông cụ Tề và cháu gái Tề Sương Sương — bằng tuổi cháu, dễ gần. Cháu thấy thế nào?”

Cố Tiểu Khê thầm nghĩ: viện trưởng đích sắp xếp thì chắc chắn vấn đề gì. Cô gật đầu:

“Cháu thấy ạ. … một tháng chỉ một tệ, rẻ quá ạ?”

Viện trưởng Trần bật :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-73.html.]

“Có sợ giá cao chứ ai sợ giá rẻ! Ông cụ Tề cũng tìm bạn cho cháu gái . Chiều nay con bé bắt đầu dọn phòng , tối tan dẫn cháu qua xem.”

“Dạ !” Cố Tiểu Khê đáp vui vẻ.

Đến giờ tan , cô ghé báo với Lục Kiến Lâm một tiếng theo Viện trưởng Trần về.

Nhà Viện trưởng Trần cách bệnh viện quân y xa nhưng cũng chẳng gần, bộ mười lăm phút. Nơi ông chọn đúng là sát vách nhà — một căn nhà sân riêng, rộng rãi và sạch sẽ.

Vừa đến nơi, một cô gái trẻ tươi tắn, tay xách hộp cơm bước từ căn bếp. Thấy Viện trưởng Trần cùng Cố Tiểu Khê, cô mỉm rạng rỡ:

“Bác Trần, bác sẽ ở nhà cháu là chị ạ?”

Cố Tiểu Khê bước lên, lễ phép chào:

“Chào em, chị là Cố Tiểu Khê.”

Tề Sương Sương đáp:

“Chào chị! Em là Tề Sương Sương. Em đưa cơm cho ông nội, chị cứ nhé! Phòng của chị là căn bên sát sân, cửa mở sẵn , lát em về .”

“Cảm ơn em nhé.”

Sau khi Tề Sương Sương đạp xe rời , Cố Tiểu Khê xem phòng. Phòng lớn nhưng đầy đủ giường, tủ quần áo, bàn học. Tường sạch sẽ, bậu cửa sổ còn đặt một chậu hoa dại nhỏ, xinh xắn khiến căn phòng thêm ấm áp.

“Thấy chứ?” Viện trưởng Trần bước , hỏi.

Cố Tiểu Khê gật đầu: “Rất ạ. Giờ cháu về lấy đồ qua đây luôn.”

“Thôi, sang nhà bác ăn cơm , tối bác cùng cháu lấy đồ.”

“Không cần phiền ạ,” cô vội xua tay. “Hôm khác cháu sang nhà bác ăn cơm . Với cháu cũng với Lục Kiến Lâm một tiếng.”

“Vậy cũng . Bảo thằng nhóc đó phụ cháu xách đồ qua nhé.”

Cô chỉ định nhờ thật.

Sau khi khóa cửa, Cố Tiểu Khê dạo quanh khu nhà để quen với môi trường, ký túc xá xách túi lớn túi nhỏ đến. Cô quét dọn phòng một lượt, trải giường, sắp xếp vật dụng đơn giản. Ăn tạm chút đồ mang theo, bao lâu thì Tề Sương Sương cũng trở về.

 

 

 

 

Loading...