Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:39:33
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đa phần là việc nặng nhọc, nên Lục Kiến Sâm sang dặn cô gái nhỏ:

“Lát nữa, chỗ nào dọn xong thì em chỉ cần quét thôi, cần nặng .”

Cổ Tiểu Khê ngoan ngoãn gật đầu:

“Vâng!”

Thế nhưng, đợi bận rộn xa, cô vẫn yên lòng.

kịp cầm chổi lên, mấy chiến sĩ ngăn :

“Chị dâu, để bọn em ! Chị nghỉ cho đỡ mệt!”

Bị “đuổi khéo”, Cổ Tiểu Khê chỉ đành lùi xa.

Bỗng ánh mắt cô dừng ở một căn nhà đè sập bởi một cây to.

Khác với những ngôi nhà đất quanh đó, căn xây bằng gạch xanh — trông chắc chắn và sang hơn hẳn.

Cô tò mò tiến , cúi xuống nhặt một viên gạch loang vàng kỳ lạ, thuận tay ném kho chứa đồ cũ.

Ngay lập tức —

Trên màn hình hệ thống, một thỏi vàng ròng sáng lấp lánh xuất hiện!

Cổ Tiểu Khê trợn tròn mắt:

“…Ủa, gạch bằng vàng thật ?”

Cô tiếp tục tìm kiếm, kết quả là trong đống đổ nát hơn hai mươi viên gạch như thế!

Trái tim chính trực run rẩy dữ dội.

Cô c.ắ.n môi, chọn phương án an nhất: đổi hết sang vàng thỏi.

Vàng lấp lánh hiện thành từng thỏi — mà hoa cả mắt.

giàu quên “diễn vai chính trực”, cô nghiêm túc xắn tay áo dọn dẹp khu nhà.

Những viên gạch vỡ nát, cô lén đổi sang gạch mới; gỗ mục thì đổi sang gỗ ; ngói cũ thì đổi ngói nguyên.

Sau đó, cô còn cố tình bôi thêm bùn lên cho… tự nhiên!

Chẳng mấy chốc, khu đổ nát biến thành một bãi vật liệu gọn gàng, ngăn nắp.

Ngắm “thành quả lao động”, Cổ Tiểu Khê hài lòng gật gù.

cái cây đổ chắn ngang vẫn là vấn đề lớn.

Cô liền chạy gọi Lục Kiến Sâm:

“Lục Kiến Sâm! Em nghĩ ngôi nhà vẫn dùng nhiều thứ. Anh thể giúp em dời cái cây ?”

Lục Kiến Sâm đến, thấy đống vật liệu cô bé xếp ngay ngắn — gạch xanh, ngói mới, gỗ , tất cả đều sạch sẽ khác thường.

Anh khẽ nhíu mày, ngạc nhiên buồn .

“Anh mượn dụng cụ cưa cây. Em nghỉ chút .”

“Vâng, .”

Cổ Tiểu Khê tìm một tảng đá xuống, vẫn quên ngẩng đầu :

“Anh nhớ cẩn thận nhé!”

Trước khi , Lục Kiến Sâm còn cúi , lấy tay áo khẽ lau vết bùn nhỏ dính má cô:

“Mệt thì đừng cố.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-56.html.]

Cô bật : “Em đang nghỉ mà.”

Một lát , cùng Lý Khôn và mấy chiến sĩ khác, mang theo đầy đủ cưa, dây và xà beng.

Mọi chia việc, Lý Khôn cùng hai cưa cây, Lục Kiến Sâm phụ di dời xà ngang và cột nhà.

Còn Cổ Tiểu Khê thì vẫn “âm thầm hỗ trợ”, nhặt từng mảnh gạch, quét từng nhúm rác, thỉnh thoảng lén chuyển đổi một vài vật liệu hỏng cho mới tinh.

Ai cũng chỉ thấy cô cần mẫn, ai cô đang “tân trang bí mật”.

Hai tiếng , khu vực quanh căn nhà sạch sẽ hẳn, vật liệu chất thành từng chồng gọn gàng.

Lục Kiến Sâm cô, ánh mắt dịu — cô gái nhỏ chỉ ngoan, mà còn suy nghĩ riêng.

Ban đầu, Cổ Tiểu Khê định theo sang khu khác, nhưng nhớ :

“Đổi gạch ngói cũ lấy mới cũng tính điểm công đức!”

Thế là cô tiếp tục một gom nhặt.

Vân Vũ

Chỗ vài viên, chỗ một ít, lát nguyên đống ngói to.

Cô còn dùng Thuật Khử Bụi sạch, khiến ngói mới sáng bóng mà nghi ngờ — vì trời mưa, ngói sạch là chuyện thường thôi!

Khi điểm công đức tăng vọt lên 2600, cô phấn khởi lắm.

đang tính nghỉ thì… ánh mắt chợt dừng ở cuối làng.

Ở đó, Mạc Đức Sinh đang trong một căn nhà hoang đổ sập một nửa, tay cầm điếu thuốc, khói mờ che nửa gương mặt.

Cô nhận ngay — đó là t.h.u.ố.c lá hiệu Mẫu Đơn, cùng loại từng thấy tàu hỏa .

Loại đắt, bình thường khó mà mua.

với cấp bậc của một phó doanh trưởng, chắc cũng lạ.

nghĩ nhiều, chỉ im lặng rời .

Thế nhưng, đến khi bên cạnh Lục Kiến Sâm, cô vẫn tò mò hỏi:

“Anh hút t.h.u.ố.c ?”

Câu hỏi bất ngờ khiến khựng , đó bình thản đáp:

“Trước đây thỉnh thoảng thôi. Nếu em thích, bỏ.”

Cổ Tiểu Khê chớp mắt, nghiêng đầu :

“Em thấy phó doanh trưởng Mạc hút t.h.u.ố.c trong căn nhà hoang cuối làng, loại Mẫu Đơn . Mà em tưởng ông hút?”

Lục Kiến Sâm thoáng trầm ngâm, ánh mắt lạnh một chút.

Mạc Đức Sinh nay luôn với rằng ông hút thuốc.

Anh thấp giọng dặn:

“Sau gặp ông thì tránh xa một chút. Đừng tiếp xúc.”

Cổ Tiểu Khê gật đầu, giọng ngoan ngoãn mà kiên định:

“Em .”

 

 

 

 

 

Loading...