Một bác gái bên cạnh thấy Cổ Tiểu Khê nặng lời thì liền lên tiếng bênh vực:
“Cô gái giúp làng chúng sửa máy xay lúa xong đấy! Tay nghề giỏi lắm!"
Người lính khẽ nhếch môi, giọng phần khinh thường:
“Máy xay lúa ngâm nước thì hong khô là , gì mà sửa. Cái máy kéo khác, hư thật đấy!"
Bác gái vẫn vui vẻ nao núng:
“Thì cứ để cô thử , hỏng cũng còn gì để mất!"
Vừa dứt lời, một chiến sĩ khác từ xa chạy tới, thở hổn hển báo cáo:
“Phó doanh Mạc, doanh trưởng Lục đang ở thung lũng phía bắc thu hoạch gấp!"
Nghe đến ba chữ “doanh trưởng Lục”, tay Cổ Tiểu Khê thoáng khựng . Cô ngẩng đầu gọi là phó doanh Mạc, trí nhớ nhanh chóng lật những gì Lục Kiến Sâm và hai chị dâu từng kể.
À… đây chính là Mạc Đức Sinh, chồng của Lưu Mỹ Hoa, phó doanh trưởng doanh bốn.
Mạc Đức Sinh thấy cô thì nghiêm giọng, vẻ đạo mạo:
“Cô là vợ bộ đội, thợ máy chuyên nghiệp. Sao dám đem tài sản của nhân dân thử nghiệm bừa bãi như ? Một chiếc máy kéo là cả công sức và hy vọng của bao dân đấy, cô đang chuyện phá hoại đấy ?"
Cổ Tiểu Khê chẳng buồn đáp, chỉ cúi đầu tiếp tục công việc, bàn tay nhỏ thoăn thoắt cầm dụng cụ.
Mạc Đức Sinh thấy cô để lời tai thì tức đến đỏ mặt, liền bước nhanh tới. Ông định mở miệng dạy dỗ thêm thì Cổ Tiểu Khê ngẩng đầu, bình thản với trưởng thôn:
“Trưởng thôn, xong ạ. Ông cho thử xem còn trục trặc gì ."
Trưởng thôn mừng rỡ như bắt vàng, vội kéo một thanh niên :
“Đại Cương, lên lái thử xem!"
“Vâng ạ!” Đại Cương nhanh nhẹn bước tới, tiện tay đẩy phó doanh Mạc qua một bên:
“Tránh , cháu thử cái nào!"
Mạc Đức Sinh đẩy lệch sang, suýt vấp, tức mà nổi lời nào.
Họ đúng là… dân nhà quê chẳng trời cao đất dày!
Trong đầu ông nghĩ thầm: Được, cứ để xem cô sửa kiểu gì. Lát nữa mà hỏng thêm, xem còn dám ngẩng mặt lên !
đầy nửa phút —
“Phạch phạch phạch phạch…”
Tiếng động cơ vang lên đều đặn, giòn giã như tiếng trống mừng.
Máy kéo khởi động, chạy bon bon một mạch hơn năm mươi mét. Đại Cương lái hét lớn:
“Được trưởng thôn ơi! Chạy ngon lành !"
Tiếng reo vui vang khắp sân. Trưởng thôn mừng đến mức suýt rơi nước mắt, liên tục cảm ơn:
“Cô gái ơi, cảm ơn cháu nhiều lắm! Cháu đúng là ân nhân của làng !"
Cổ Tiểu Khê mỉm khiêm tốn:
“Không gì ạ, máy hư nhẹ thôi, dễ sửa lắm."
Còn Mạc Đức Sinh… mặt ông đỏ gay như tát.
Một câu cũng , chỉ nghiến răng bỏ .
Lục Kiến Sâm đúng là phúc! Nhiệm vụ nguy hiểm thế mà còn mạng về, giờ cưới cô vợ giỏi, đến máy kéo cũng sửa !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-52.html.]
Buổi trưa, trưởng thôn đích mang đến hai cân gạo mới xay cùng một con cá trê béo tròn nặng tận ba cân để cảm ơn.
Một bác gái khác còn tặng thêm hai quả cà tím và một bát dưa muối.
Phùng Hà nguyên liệu, vui vẻ đề nghị:
“Hay nấu cháo cá trê , lâu ăn món tươi như !"
“Được đó chị dâu,” Cổ Tiểu Khê gật đầu, “ nấu thêm lẩu cá trê hầm cà tím nhé?"
Phùng Hà đồng ý ngay, ngờ lưng thấy Cổ Tiểu Khê xử lý cá nhanh đến mức giật .
Con cá mới quẫy đuôi trong chậu, phi lê gọn gàng, từng lát mỏng tăm tắp, đều như cắt máy.
Phùng Hà ngẩn ngơ thốt lên:
Vân Vũ
“Trời ơi… em kiểu gì mà nhanh thế?”
Cổ Tiểu Khê chỉ :
“Em quen tay thôi. Mình phi lê nấu cháo, còn đầu cá với thịt vụn nấu lẩu nhé.”
Mùi cháo cá lan khắp sân.
Chỉ nửa giờ , nồi cháo sôi lục bục, hương cá hòa với mùi gạo mới xay, ngọt lịm, thơm nức mũi.
Phùng Hà húp thử một thìa, nếm ngẩn :
“Trời đất ơi… ngon quá! Từ nhỏ tới giờ từng ăn cháo nào ngon như thế !”
Cổ Tiểu Khê tươi:
“Em nấu bằng kỹ năng mới học đó, hiệu quả ngoài mong đợi!"
Còn kịp dọn xong, đám bộ đội của đại đội một về tới. Từ xa họ hít hà:
“Cái gì thơm trời?!”
Nghe tin “vợ doanh trưởng nấu cháo cá phi lê”, ai nấy đều kéo hóng hớt.
Cổ Tiểu Khê thấy Lục Kiến Sâm đến thì múc sẵn một bát, đưa tận tay:
“Trưởng thôn cho em gạo mới, em đem nấu cháo hết . Không đủ chia cho , nếm thử !”
Lục Kiến Sâm nhận bát cháo, ánh mắt dịu hẳn, giọng trầm thấp:
“Em ăn ?"
“Rồi, em với chị Phùng Hà ăn , ngon lắm!”
Anh khẽ , húp một thìa cháo nóng—
Vị ngọt thanh lan đầu lưỡi, cá mềm tan, gạo dẻo thơm, hương vị giản dị mà ấm lòng.
“Ngon.”
Một chữ thôi, mà khiến Cổ Tiểu Khê rạng rỡ.