Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:39:26
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Kiến Nghiệp khựng , :

“Vậy để cùng em.”

“Anh bận việc ở đơn vị ?” – cô cau mày.

“Không. Anh tích kha khá ngày nghỉ .”

Giọng thoáng chút chua xót.

Bởi vì cô chẳng bao giờ ở nhà, nên dù nghỉ phép cũng chẳng thấy cần dùng.

“Vậy thì… cùng .” – Tất Văn Nguyệt thở phào, nhưng trong lòng dậy lên một niềm hưng phấn khó tả.

cuối cùng cũng lý do chính đáng để gặp Lục Kiến Sâm.

Trong khi đó, ở một nơi khác, Cổ Tiểu Khê bận rộn với nhiệm vụ mới.

Cô cùng đội do Lục Kiến Sâm chỉ huy phân công tham gia trục vớt vật tư lũ, giúp dân khôi phục thiệt hại.

Khu vực đầu tiên chính là vùng gần hợp tác xã thương mại.

Vừa đến đây, Cổ Tiểu Khê vui như mở hội trong lòng.

Hàng hóa ở hợp tác xã đều là hàng mới tinh — chỉ ướt, bẩn thôi.

Mà với cô, “bẩn” nghĩa là điểm thưởng!

Chỉ cần lén cho chúng kho Đổi Cũ Lấy Mới, dùng hệ thống “rửa tội”, đồ sẽ biến thành hàng mới cáu cạnh!

Lục Kiến Sâm thấy cô việc hăng hái, sợ cô mệt, nên dặn:

“Em cần xuống nước. Cứ ở bờ tiếp nhận, lau rửa là .”

“Rõ!” – Cổ Tiểu Khê đáp rành rọt, ánh mắt sáng như .

Trong lòng cô đang âm thầm tính toán: Cứ mỗi món đổi là thêm điểm, thêm công đức, thêm kỹ năng, đời như mơ!

Chưa đầy một tiếng, bảng hệ thống của cô nhảy lên: +500 điểm!

Cô suýt nữa hát luôn bản “Người lao động hạnh phúc”.

Thỉnh thoảng, cô còn giả vờ chạy đến chỗ Lục Kiến Sâm:

“Anh, để em giúp vớt thêm mấy cái hòm đó nha?”

Kỳ thực là để “đánh dấu lãnh thổ” – ai dám trục vớt chỗ đồ quý đều qua tay cô kiểm định!

Đang lúc hăng hái, hệ thống đột nhiên vang lên:

[Hệ Thống Đổi Cũ Lấy Mới nâng cấp!]

Mắt Cổ Tiểu Khê sáng rực — nhưng ngay đó, nụ môi cô đông cứng .

[Chủ nhân: Cổ Tiểu Khê]

[Cấp độ giao dịch: Tân thủ cấp 3]

[Điểm tích lũy: 0/3000]

[Công đức: 20]

[Nghề nghiệp: Chuyên gia Thanh Lọc Rác (1 )]

[Cửa hàng kỹ năng: Đã mở kỹ năng chuyên nghiệp]

“Chuyên gia… gì cơ? Thanh Lọc Rác?!”

Cổ Tiểu Khê há hốc mồm.

Hóa nữ hùng cải tạo thế giới, mà là… nữ hoàng dọn rác ?

“Không thể nào! Cái hệ thống c.h.ế.t tiệt định biến thành công nhân môi trường ?”

khi mở mục “kỹ năng chuyên nghiệp”, cô sáng mắt trở .

Thuật Điều Nhiệt – 1 điểm công đức.

Thuật Khử Bụi – 1 điểm.

Thuật Tiêu Diệt Vi Khuẩn – 1 điểm.

Thuật Khử Mùi – 1 điểm.

Thuật Đóng Băng – 1 điểm.

Thuật Tháo Dỡ – 1 điểm.

“Ui cha, hàng ngon! Mua hết, học hết!”

Mỗi học xong một kỹ năng, cô cảm giác đầu như sáng thêm một bóng đèn.

Ngay đó, cửa hàng “lóe sáng”:

Thuật Cắt Bằng Dao – cấp Đại Sư (5 điểm công đức).

Thuật Điêu Khắc – cấp Đại Sư (5 điểm công đức).

Vân Vũ

Cổ Tiểu Khê chống cằm, lẩm bẩm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-49.html.]

“Thanh lọc rác mà cũng cần điêu khắc với d.a.o kéo ? Được thôi, học luôn. Biết mai còn mở cửa hàng đồ gỗ!”

Học xong, cô còn dư bốn điểm công đức.

Vừa định giữ , thì hệ thống sáng chói nữa:

[Kỹ năng mới: Thuật Sửa Chữa (4 điểm công đức)]

“Lại nữa hả?! Mày đúng là moi túi mà!”

cô vẫn c.ắ.n răng học nốt, thở dài:

“Thôi, tiêu sạch công đức thì cũng đáng. Buổi chiều việc siêng gấp đôi là bù ngay!”

Đến hai giờ chiều, Lục Kiến Sâm gọi cô :

“Bên gần xong , chúng chuẩn di chuyển. Em nghỉ chút .”

Cổ Tiểu Khê lau mồ hôi, mắt sáng long lanh:

“Đi tiếp theo , ?”

Lục Kiến Sâm giọng trầm với cô:

“Đêm qua nước rút bớt . Khu vịnh Lãng Lý ngập, lúa kịp thu hoạch. Chính ủy chỉ thị giúp dân vớt và thu phần nào còn dùng .”

Cố Tiểu Khê gật đầu: “Em hiểu .”

Anh cô, giọng nhẹ hẳn : “Em phụ trách nhặt lúa bên bờ, đừng xuống sâu.”

“Dạ!” – Cô vui vẻ nhận nhiệm vụ.

Công việc an thể “đổi đồ” khi mang về kho cũ, quả là một mũi tên trúng hai đích!

Khoảng một tiếng , họ đến vịnh Lãng Lý.

Nước vẫn còn ngập ngang gối, ruộng lúa đổ rạp trong làn nước đục. Ngoài của tiểu đoàn một, còn cả tiểu đoàn ba và dân địa phương cùng hỗ trợ. Ai nấy đều ướt sũng, tay ngừng vớt từng bông lúa đang trôi.

Cố Tiểu Khê đang loay hoay tìm chỗ thì thấy Lý Quế Phân chạy tới, tay cầm cái nia tre.

“Tiểu Khê, em cũng đến ?”

“Chị Quế Phân!” – Cô mỉm chào.

Lý Quế Phân kéo cô chỗ vắng, hạ giọng:

“Chị bí thư chi bộ , lúa trôi trong nước ai nhặt thì thuộc về đó đấy!”

Cố Tiểu Khê tròn mắt: “Thật ạ? … đây là lúa tập thể mà?”

“Ừ, nhưng giờ các đội thiệt hại nặng, nhiều nhà chẳng còn gì để ăn. Bí thư mới tạm cho phép ai nhặt thì giữ, coi như động viên tinh thần thôi.”

“Vậy còn bên thì ạ?”

“Quân nhân thì tính, nhưng vợ quân nhân thì đấy!” – Lý Quế Phân chỉ sang mấy chị vợ lính đang hăng hái vớt lúa, mặt mày rạng rỡ như trúng mùa.

Cố Tiểu Khê bật : “Thế thì chị mau nhặt ! Em cũng thử xem .”

quanh tìm vật dụng, cuối cùng chỉ nhặt một bao tải rách.

Cầm tạm cũng — cô đổi bao cũ trong “Kho chứa đồ cũ”, lập tức nhận một cái bao mới tinh tươm.

Sau đó, cô bắt đầu vớt từng bông lúa trôi.

Ban đầu chỉ vài hạt lẻ tẻ, nhưng khi cô kích hoạt kỹ năng “Quét sạch rác” và “Phân loại rác”, tốc độ nhặt lúa tăng gấp mấy !

Nước lạnh buốt, nhưng trong bao của cô nhanh chóng đầy đến nửa.

Cô rửa sạch, khử mùi, khử trùng ném lúa kho chứa.

Ngay lập tức, ba lựa chọn hiện :

1. Bông lúa.

2. Mạ lúa.

3. Hạt giống lúa.

Cố Tiểu Khê suy nghĩ, chọn “Hạt giống lúa”.

hạt giống trông xí, lép hơn cả lúa thường. Cô bĩu môi, đem ném kho chứa thêm nữa.

Kết quả — chúng biến thành rơm rạ.

“Ơ... lắm.”

Cô tức đến mức bóp nắm rơm khác, ném tiếp.

Kho chứa lập tức nhả một nắm tro rơm đen sì!

Cố Tiểu Khê: “…”

Tức đến nghẹn lời.

 

 

 

 

Loading...