Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:39:12
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Tiểu Khê định gật đầu thì ánh mắt chợt dừng — trong căn phòng lưng ông cụ một cái chum sứ vẽ mỹ nhân tuyệt . Cô lập tức sáng mắt lên, giọng đầy hứng khởi:

“Ông ơi, chỗ còn cái chum nào như thế nữa ạ? Nhà cháu đang thiếu một cái để đựng nước… với mấy hũ muối dưa nữa thì càng .”

Ông cụ nheo mắt cô, vẻ mặt hiền hậu xen chút thú vị:

“Vào trong mà chọn, bên trong còn vài cái khá đấy.”

“Vâng ạ!” — Cố Tiểu Khê vui mừng đáp, khách sáo mà sải bước .

Căn phòng rộng hơn cô tưởng, gian tối nhưng đầy ắp những món đồ cũ. Năm, sáu cái chum nước sứ hoa lam đặt ngay ngắn ở góc, bên cạnh là vô bình, lọ, chén đĩa cổ. điều khiến cô kinh ngạc hơn cả là nửa gian phòng chất đầy… sách!

“Trời ơi, ở đây nhiều sách thế ạ?” — cô ngạc nhiên hỏi.

Ông cụ thong thả đáp:

“Mấy năm nay vứt nhiều, thấy tiếc nên giữ . Chứ giờ ai còn , mang về… nhóm lửa cả thôi.”

Cố Tiểu Khê sững . Dùng sách để nhóm lửa ư?

là thời buổi , nhiều loại sách xem là cấm, đặc biệt là sách ngoại văn.

Thấy cô cứ ngẩn , ông cụ bảo:

“Cháu thích thì lấy ít về mà đốt, mùa đông nhóm lửa cho ấm.”

Cô khẽ mỉm , trong lòng nghĩ khác:

Vân Vũ

“Vâng ạ, cháu cũng lấy một ít.”

lúc đó, bên ngoài tiếng xe bò ngừng — một chuyến hàng đồ cũ mới chở đến. Ông cụ :

“Trong góc bao tải, lấy thì tự mà đựng.”

Nói xong, ông ngoài kiểm hàng.

Cố Tiểu Khê liếc , lập tức xổm xuống, bắt đầu lật từng quyển.

Giấy ố vàng, gáy sách sờn rách, nhưng cô thoáng qua vài trang thì thấy nhiều cuốn quý giá — tiểu thuyết cổ, sách giáo khoa, cả bản in cũ của văn học nước ngoài. Cô liền chọn từng quyển, gom thành ba bao tải lớn.

Khi ông cụ , thấy cô xếp gọn gàng cả sách lẫn chum nước, liền bật :

“Nhóc con, cháu đến đúng dịp đấy. Xe mới chở tới mấy cái rương gỗ lắm, xem thích .”

“Thật ạ? Vậy cháu liền, cảm ơn ông!”

Bên ngoài, lô hàng mới đủ loại đồ: tủ gỗ, bàn nhỏ, khung ảnh, và những chiếc rương tinh xảo. Cố Tiểu Khê nhanh mắt chọn ba cái rương nhỏ khảm hoa văn, hai cái rương gỗ tử đàn hình vòm, cùng một tủ chén chạm khắc tinh tế.

“Ông ơi, mấy món cháu lấy hết. Ông tính giúp cháu bao nhiêu tiền ạ?”

Ông cụ đếm sơ :

“Cả vận chuyển nữa, mười lăm tệ thôi. À, để cho thêm hai cái hũ muối dưa nữa.”

Cố Tiểu Khê tươi rói:

“Ôi, thế thì cháu lãi to còn gì!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-36.html.]

Ông cụ cũng bật sảng khoái:

“Đồ ở đây, chẳng thèm lấy, cháu chịu mua là .”

Cô thanh toán ngay, dặn giờ giao hàng, khéo léo xếp mấy cái rương nhỏ một cái rương lớn, ôm về .

Nhân lúc ai để ý, cô nhanh chóng chuyển bộ kho đồ cũ của , thong thả tay trở khu tập thể.

Vừa , khi cô đến cổng, con trai ông cụ cũng đưa xe hàng tới.

Một lát , sân nhà Cố Tiểu Khê chất đầy đồ: rương gỗ, tủ chén, chum sứ… trông cổ kính mà hợp mắt lạ thường. Hàng xóm kéo tới xem đông nghịt, ai cũng trầm trồ.

Lý Quế Phân bên cạnh, tươi:

“Tiểu Khê , em đúng là khéo tay đảm đang thật! Còn mò đến bãi phế liệu tìm đồ nữa chứ!”

Cố Tiểu Khê chỉ dịu dàng. Trong mắt ngoài, cô là cô vợ trẻ xinh , sạch sẽ gọn gàng — nào ai ngờ cô thể giữa đống phế liệu mà tìm cả kho báu thế .

mấy thứ trông cũng tệ !” – Phùng Hà lên tiếng, đưa tay sờ thử lên nắp rương gỗ, ánh mắt đầy tò mò.

Cố Tiểu Khê mỉm , giọng nhẹ như gió xuân:

“Đừng thấy chúng cũ kỹ, bám bụi thế mà chê. Đợi em rửa sạch, đ.á.n.h bóng , đảm bảo y như mới luôn.”

Mấy chị em trong khu cũng chỉ , ai để tâm thật sự. vẫn tò mò hỏi:

“Thế em mua hết chừng đồ tốn bao nhiêu? Dù là đồ cũ, chắc cũng kha khá nhỉ?”

Cố Tiểu Khê vốn dĩ tính , nên đáp tự nhiên:

“Cũng đáng bao nhiêu ạ, tầm mười mấy tệ thôi. So với mua mới thì rẻ hơn nhiều.”

“Thế , cũng lời quá đó chứ!” – Một chị khác xuýt xoa – “Chị thấy cái rương chắc chắn lắm, lát nữa chị cũng bãi phế liệu xem thử xem món gì ho .”

Lý Quế Phân đống đồ trong sân:

“Tiểu Khê , cần chị giúp mang mấy thứ nhà ?”

Cố Tiểu Khê vội khoát tay:

“Không cần ạ, trong sân giếng nước, em rửa luôn ở đây. Đánh sạch mới mang nhà, cho yên tâm.”

Lý Quế Phân vẫn nhiệt tình:

“Vậy chị giúp em một tay nhé?”

Cố Tiểu Khê dịu dàng :

“Thôi ạ, hôm nay em ở nhà một , rảnh rỗi chẳng , coi như g.i.ế.c thời gian mà. Các chị cứ việc của , em mà.”

 

 

 

 

 

Loading...