Làm xong thủ tục nhận phòng, Cố Tiểu Khê liền sang phòng của Lục Kiến Sâm.
Phòng của Lục Kiến Sâm ngăn nắp, giống như ở, sàn chỉ đặt hai túi hành lý.
Cô mở xem, phát hiện bên trong là quần áo, chăn, túi ngủ mà Lục Kiến Sâm chuẩn cho cô.
Thậm chí, còn mang theo cả ấm t.h.u.ố.c và t.h.u.ố.c Đông y, là sắc t.h.u.ố.c cho cô uống.
Cố Tiểu Khê dở dở .
Trên tàu tắm rửa , nên cô tranh thủ lúc gội đầu, tắm rửa sạch sẽ.
Thay đồ xong, cô bày đầy một bàn đồ ăn ngon bàn.
Đang định tìm dây buộc tóc để buộc lên, thì cửa phòng ai đó đầy .
Cố Tiểu Khê xoay , rơi một vòng tay ấm áp.
Vừa ngẩng đầu lên, môi cô một nụ hôn bá đạo chiếm lấy.
Lục Kiến Sâm hôn cô một cách cuồng nhiệt, như thể hòa tan cô trong cơ thể .
Chẳng bao lâu, Cố Tiểu Khê hôn đến mềm nhũn, liên tục phát tiếng nũng nịu, đầu óc cho trống rỗng.
“Nhớ ?” Lục Kiến Sâm khẽ rời môi, hôn lên vành tai trắng trẻo xinh xắn của cô, giọng khàn khàn mang theo chút dụ dỗ.
Cố Tiểu Khê mềm mại đáp: “Nhớ !"
“Nhớ về Thanh Bắc?” Nụ hôn của Lục Kiến Sâm dần trượt xuống chiếc cổ trắng ngần của cô, giọng ấm ức như đang trách móc.
Khi cảm giác bàn tay to của Lục Kiến Sâm đang tháo nút áo của , Cố Tiểu Khê vội vàng nũng nịu cầu xin: “Em sai mà!”
“ chỗ nào?” Lục Kiến Sâm vẫn ý định buông cô .
Vân Vũ
“Em đến Thành phố Thân mà với một tiếng.” Cố Tiểu Khê tự sai, ngoan ngoãn nhận .
“Ừm, cũng lời đấy!” Lục Kiến Sâm cố kìm nén ham ăn sạch cô gái nhỏ , bế cô lên.
Lúc , mới chú ý đến bàn ăn đầy đồ ăn ngon mặt.
“Chưa ăn tối ?" Anh nhẹ nhàng xoa đầu cô.
“Dạ, em đợi về ăn cùng.” Cố Tiểu Khê mặt đỏ bừng, vội vàng cài nút áo cởi lúc .
“Vậy thì ăn cùng , cũng ăn.” Lục Kiến Sâm giúp cô gái nhỏ chỉnh mái tóc dài rối.
Cố Tiểu Khê bất ngờ: “Không ngoài ăn tối ?”
“Không , bọn đến bộ phận vận chuyển mượn một chiếc xe, mai sẽ lái đến khu vực Cát Lĩnh.” Lục Kiến Sâm thấy cô chỉnh trang xong xuôi mới mở cửa phòng .
Ngay đối diện, Lý Khôn và Trụ Tử hóng cửa chờ một lúc lâu.
Thấy “Lục Diêm Vương” mở cửa với sắc mặt bình tĩnh, hai liền nhanh chóng chào Cố Tiểu Khê phía : “Chào chị dâu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-176.html.]
Cố Tiểu Khê còn kịp trả lời, thì cửa phòng chếch đối diện cũng mở , Tề Sương Sương lập tức nhào đến xin ôm một cái.
“Tiểu Khê, em nhớ chị c.h.ế.t !"
Lục Kiến Sâm liếc Tề Sương Sương một cái, ánh mắt như kéo cô xa khỏi vợ .
Cố Tiểu Khê Tề Sương Sương đầy ngạc nhiên: “Sao em cũng đến đây? Lục Kiến Sâm giờ nhắc với chị là em cùng."
Tề Sương Sương ha ha: “Em đến mặt Viện trường Trần, em thích học y, nhưng từ nhỏ ông nội xử lý d.ư.ợ.c liệu, mấy vị t.h.u.ố.c cơ bản em vẫn nhận ."
“Tốt quá, mau ăn cơm. Chị giới thiệu thêm vài nữa cho em."
Vừa , Cổ Tiểu Khê gọi Trương Bình Nghĩa, Chung Quắc và Phó Gia Ni qua.
Trương Bình Nghĩa và Chung Quắc chút tình cảm với quân nhân, thấy ba lính liền tỏ cực kỳ phấn khích.
Còn ánh mắt của Phó Gia Ni thì cứ dán chặt Lục Kiến Sâm, từ xuống bao nhiêu .
Sau đó, cô chằm chằm Lý Khôn và Trụ Tử một hồi lâu, đang nghĩ gì.
Tề Sương Sương thì chẳng nghĩ nhiều như , cô nàng chẳng tò mò ai cả, chỉ quan tâm đến đồ ăn bàn.
Thế nên, trong lúc Phó Gia Ni còn đang ngần , cô nàng ăn hết nửa bát cơm.
Lục Kiến Sâm thấy cô vợ nhỏ nhà ăn chậm quá, bèn lột một nửa bát tôm cho cô.
Khi Cố Tiểu Khê đang ngọt ngào thưởng thức tôm, Phó Gia Ni bên cạnh mà thèm đỏ cả mắt, ánh mắt lén lút liếc về phía Chung Quắc mấy , mong cũng quan tâm một chút mà giúp cô bóc tôm.
tiếc , ngoài việc tự ăn cơm, suốt bữa Chung Quắc chỉ chăm chăm hỏi chuyện Liên phó Lý Khôn và Trụ Tử, chẳng đoái hoài gì đến Phó Gia Ni.
Phó Gia Ni trong lòng đủ mùi vị đan xen, cảm giác như... đây cô thật sự nghĩ quá nhiều.
Vị Phó đoàn Lục , cao trai, chức quân đội cũng cao, còn cực kỳ quan tâm chị Cố, đúng là chẳng thể nào hứng thú với Chung Quắc nhà cô .
Nghĩ đến đây, cô Cố Tiểu Khê cũng thấy thuận mắt hơn nhiều.
Cố Tiểu Khê , Phó Gia Ni từng mang đầy ác cảm với cô, mà giờ vì mấy con tôm Lục Kiến Sâm lột cho cô mà bỗng nhiên dịu .
Nếu cô mà chuyện , chắc chắn sẽ bảo Lục Kiến Sâm tranh thủ thể hiện mặt khác nhiều !
Sau bữa cơm, thống nhất sáng mai sẽ xuất phát, ai nấy cũng tản nghỉ ngơi.
Lục Kiến Sâm tắm, cũng sớm đóng cửa ngủ.
Chỉ là, khi nghỉ, cơ thể căng cứng, thậm chí còn chút dám ôm lấy cô vợ nhỏ đang bên cạnh trong tầm tay.
Cố Tiểu Khê hiểu gì, còn chủ động rúc gần hơn.
Bời vì Lục Kiến Sâm ấm, dựa thấy dễ chịu.
Lục Kiến Sâm thì khổ sở lắm , cơ thể mềm mại của cô cứ thế dán sát , lý trí cũng dần dần bay biến.
Chẳng mấy chốc, tay hành động cả não, vòng qua ôm chặt lấy vòng eo mềm mại của cô.
dám tiến thêm bước nào, chỉ nhẹ nhàng vuốt lưng cô một cái, dịu giọng dỗ: "Nhắm mắt ngủ !"
Cố Tiểu Khê lời thật, ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ.