Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 145
Cập nhật lúc: 2025-10-19 16:13:21
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ một phút , cô thấy tung , cú đá mạnh mẽ hất văng hai gã cao lớn, đoạt một chiếc hộp từ tay đàn ông đeo kính.
Gió đêm rít qua, tiếng đạn nổ xen lẫn tiếng gió cắt, nhưng dáng vẫn lạnh lùng, chuẩn xác đến từng động tác.
Cổ Đại Xuyên và La Dương cũng lập tức hành động, dẫn đội nhảy lên chiếc trực thăng đen gần đó, nhanh chóng khống chế bộ nhóm và chuyển từng chiếc hộp xuống.
Cố Tiểu Khê theo, trong lòng khẽ động.
Có lẽ — những chiếc hộp mới là trọng tâm của nhiệm vụ .
Cô chi tiết, chỉ nên hỏi quá nhiều.
cách họ chiến đấu, phối hợp như luyện tập hàng ngàn , cô khỏi nghĩ: nên coi đám là “rác” và quét sạch cho xong nhỉ?
Chưa kịp nghĩ xong, Lục Kiến Sâm tay dứt khoát, động tác nhanh như tia chớp, chỉ trong vài giây hạ gục hơn chục !
Trụ Tử và Lộ Hướng Tiền theo sát, trói gọn bộ bọn chúng.
Trận chiến kết thúc chỉ trong chớp mắt.
Cố Tiểu Khê vẫn hồn thì Lục Kiến Sâm , dẫn theo ba cùng vài chiếc hộp bảo vệ cẩn mật lên trực thăng.
Chiếc máy bay đen phía lập tức cất cánh, mang theo nhóm áp giải .
Cố Tiểu Khê tò mò vô cùng, nhưng vẫn im lặng.
mười phút , trực thăng cất cánh trở .
Không khí trong khoang dần bình . Ba cứu khi chắc chắn an thì thở phào, giọng run run:
“May mà mấy cổ vật và tài liệu tuồn nước ngoài, nếu … chúng đúng là tội nhân của đất nước .”
“Haizz… Ai mà ngờ , trong đội kẻ phản bội.”
Cố Tiểu Khê liền hiểu phần nào.
Hóa nhiệm vụ của họ đơn giản chỉ là “bảo vệ ”, mà là bảo vệ cả những báu vật quốc gia.
trực giác với cô rằng, chuyện dừng ở đó.
Nếu , tại Lục Kiến Sâm đưa cho cô s.ú.n.g — và giấu nhiều chi tiết như ?
Trực thăng đáp xuống điểm nhiệm vụ đầu tiên.
Cửa mở, tiến đến, trao cho cô một mẩu giấy nhỏ cùng hộp cơm nóng hổi, thơm nức mũi.
Cố Tiểu Khê cúi đầu tờ giấy, liếc về phía chiếc máy bay vận tải đỗ cách đó xa.
Cô chớp mắt:
“Lại đổi máy bay nữa …?”
Vẫn hiểu chuyện gì xảy , nhưng thấy Lục Kiến Sâm đang bận bàn giao nhiệm vụ, cô ngoan ngoãn bước lên chiếc máy bay mới.
Chỉ đặt tay kiểm tra, cô nhận động cơ chút vấn đề.
Cố Tiểu Khê thở dài, xắn tay áo, lẩm bẩm:
“Thôi thì… thêm nghề phụ .”
Thế là khi Lục Kiến Sâm kịp đến, cô hóa thành “thợ sửa máy bay bán thời gian”, thoăn thoắt xử lý trục trặc kỹ thuật như hề chuyện gì.
Nhẹ nhàng kiếm hai mươi điểm công đức, tâm trạng Cố Tiểu Khê như thắp sáng.
Vừa ngẩng đầu, cô thấy Lục Kiến Sâm bước tới — dáng cao lớn, bóng đổ dài sàn thép lạnh. Ánh mắt khẽ dừng gương mặt rạng rỡ của cô, bàn tay to vươn , nhẹ nhàng vuốt lên má.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-145.html.]
“Không ăn ?” – giọng khàn trầm, mang theo chút thương xót khó giấu.
Cố Tiểu Khê chu môi, nửa oán trách nửa nũng nịu: “Chờ hai đó mãi! Ăn một chán c.h.ế.t . À, cái trả .”
Nói , cô lấy khẩu s.ú.n.g đưa ban sáng, cẩn thận đặt tay .
Lục Kiến Sâm nhận lấy, khóe môi khẽ cong: “Anh dạy em cách dùng nhé?”
“Được chứ!” – cô đáp liền, do dự lấy một giây.
Dù trong hệ thống cô học qua kỹ năng Nhắm Bắn và Bắn Tỉa, nhưng lý thuyết thể bằng thực hành. Mà chính Lục Kiến Sâm chỉ dạy, còn gì hơn thế nữa?
Bữa trưa hôm nay thịnh soạn hiếm – cả thịt, trứng và sữa. Ăn xong, cô máy bay vận tải, nghiêm túc giảng giải cấu tạo súng, từng bộ phận, từng thao tác tháo lắp. Cô gái nhỏ chăm chú như một học viên giỏi trong lớp, đôi mắt sáng như chứa cả trời .
Phía , Cổ Đại Xuyên, Lý Khôn cùng mấy khác ăn len lén . Không ai dám chen , chỉ yên lặng quan sát.
Một tiếng , đến lượt cô tự tay tháo lắp. Ban đầu, thao tác còn vụng về, mấy suýt rơi chốt. chỉ ít phút, động tác cô trơn tru, dứt khoát hơn nhiều — tuy vẫn chậm hơn Lục Kiến Sâm mấy nhịp, nhưng độ chính xác khiến cả đội đều ngước .
Lục Kiến Sâm vẫn kiên nhẫn bên, mắt nhuốm chút tự hào.
Khi giao nhiệm vụ buổi chiều cho nhóm Cổ Đại Xuyên, Cố Tiểu Khê tranh thủ chạy nhà vệ sinh.
Lúc , Cổ Đại Xuyên hạ giọng hỏi: “Cậu dạy em dùng súng… em cũng tham gia nhiệm vụ nguy hiểm như bọn ?”
Lục Kiến Sâm khẽ khẩu s.ú.n.g trong tay, đáp chậm rãi: “ chỉ đề phòng bất trắc.”
Khẩu s.ú.n.g đó vốn là trang tiêu chuẩn của . Trong nhiệm vụ sáng nay, họ lệnh đặc biệt — nếu cần thiết, tự tay xử lý kẻ phản bội.
Chỉ nghĩ đến cảnh đó, lòng thắt .
Nếu thật sự đến lúc nổ súng… liệu cô sợ hãi, run tay ?
Không thể tiết lộ nhiệm vụ, chỉ thể lặng lẽ đưa s.ú.n.g cho cô, để cô tự cảnh giác.
Vân Vũ
Cổ Đại Xuyên , chỉ khẽ thở dài: “Cậu vẫn luôn chu hơn nghĩ.”
Những khác cũng gật gù, ánh mắt pha chút kính nể.
— Quả nhiên là chị dâu tương lai!
Có thể tháo lắp máy bay, giờ học tháo s.ú.n.g nhanh như gió, sai một bước.
Khi Cố Tiểu Khê , khí trong khoang máy bay bớt căng thẳng.
“Nhiệm vụ của chúng bây giờ là vận chuyển hàng cứu trợ đến vùng thiên tai. Có nhiều nơi cần đến, ?” – cô xuống, nghiêng đầu hỏi .
Lục Kiến Sâm cô, giọng trầm nhẹ như gió: “Em ?”
Cố Tiểu Khê bật : “Em . Em rõ nơi nào nặng hơn.”
“Vậy đến khu cứu trợ hai, ở Tây Lĩnh. Địa hình hiểm trở, điều kiện khó hơn.”
“Được, thôi.”
Cô kéo cần điều khiển, khép cửa khoang . Tiếng động cơ gầm lên, chiếc máy bay khổng lồ rẽ mây, hướng về phía Tây Lĩnh.
Chuyến bay kéo dài hơn một tiếng, yên đến lạ. Hạ cánh xong, Lục Kiến Sâm cùng khẩn trương bốc hàng cứu trợ giao cho đội địa phương.
Trong lúc chờ, Cố Tiểu Khê tranh thủ mở gian đồng hành của — giờ mở rộng thêm mười mét vuông. Lần , cô vẫn chọn trồng đậu phộng, dễ chăm, thu hoạch nhanh.
Khi những luống đậu phủ kín mặt đất, cô bắt đầu một vụ lúa mới, chuẩn sẵn lương thực cho mùa đông và năm mới.
Bốn mươi phút , Lục Kiến Sâm và nhóm trở .
“Đi thôi,” , giọng khàn thấp.
“Vâng!” – cô đáp, kéo cần, chiếc máy bay vút lên tầng mây, lao đến điểm cứu trợ tiếp theo.
— Chỉ cần chậm trễ, họ vẫn kịp khi trời tối.