Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-10-18 17:35:31
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng hôm , Cố Tiểu Khê đ.á.n.h thức bởi một nụ hôn dịu dàng lúc năm giờ sáng. Khi mở mắt , cô thấy Lục Kiến Sâm ăn mặc chỉnh tề, tinh thần tỉnh táo. Mất mấy giây cô mới kịp phản ứng, vội vàng bật dậy chạy phòng tắm rửa mặt, chải đầu, quần áo.

“Còn nửa tiếng nữa, cần vội,” Lục Kiến Sâm nhẹ giọng , dáng vẻ hấp tấp của cô mà ngược càng bình thản.

Chỉ mất mười phút để tất việc, Cố Tiểu Khê đeo túi chéo, chuẩn bước ngoài. kéo cô :

“Ăn sáng , .”

Lúc , cô mới để ý bàn ăn bày sẵn một bát cháo nóng, trứng luộc và vài món ăn kèm đơn giản.

“Anh ăn ?” cô cầm bát hỏi.

“Ăn . Em cứ từ từ, muộn một chút cũng .”

Tuy , cô vẫn trễ giờ, chỉ mất hai phút giải quyết xong một bát cháo. Khi cô đặt bát xuống, nghiêng , nhẹ nhàng lau khóe miệng cho cô:

“Đi thôi!”

“Ừm.” Cô đáp nhỏ, bước nhanh cửa. Khi khóa cửa , cô ngẩng đầu mái nhà phủ một lớp tuyết dày, trong lòng khỏi lo lắng. Ngay lập tức, cô giơ tay, sử dụng “Thuật Quét Sạch Phong Nguyên”, dọn sạch hơn nửa tuyết đọng mái. Đây là mái nhà của cô và Lục Kiến Sâm — cô tuyệt đối thể để tuyết đè sập nó .

Hai mươi phút , cả hai mặt tại bãi đáp. Mọi khác đến từ , nên khi họ bước lên máy bay, trực thăng lập tức cất cánh.

Đây là đầu tiên Cố Tiểu Khê trực thăng quân đội, nên cô dán mắt cửa sổ, ngắm phong cảnh phía . Ban đầu, trực thăng bay ở độ cao lớn, khi bay ngang qua một bãi phế liệu rộng, cô mơ hồ thấy nhiều dân đang bên trong.

Không hiểu , tim cô khẽ động — cô nhận năm mươi điểm công đức nhận đây chính là từ nơi . Hôm đó, cô dựng những mái che bằng sắt, giúp một dân sống sót bão tuyết nơi trú ngụ. Có lẽ, đây chính là “nhân quả” mà vẫn thường .

“Đang nghĩ gì ?” Lục Kiến Sâm ghé sát tai cô, giọng trầm thấp mà dịu dàng.

Cô gái nhỏ vẫn say mê ngắm cảnh bên ngoài cửa sổ, ánh mắt long lanh, lâu đầu lấy một cái…

Cố Tiểu Khê khẽ nghiêng đầu sang Lục Kiến Sâm, giọng cô vang lên giữa tiếng gió ù ù bên ngoài khoang trực thăng:

“Em đang nghĩ… chúng sẽ mất bao lâu để đến tỉnh Tây Lĩnh?”

Lục Kiến Sâm liếc đồng hồ, tính toán một chút đáp:

“Khoảng ba đến bốn tiếng.”

Nghe , cô gật đầu nhẹ, cảm thấy thời gian cũng khá lâu. Cô mở túi xách, lấy một gói hạt dẻ nướng đường ấm nóng, hương ngọt dịu lập tức lan tỏa trong khoang trực thăng lạnh giá. Cô khéo léo bóc từng gói nhỏ, chia cho mỗi một ít, ánh mắt sáng lấp lánh đầy hào hứng.

Cổ Đại Xuyên nhận lấy, nhai giòn rụm, lập tức thích thú mặt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-130.html.]

“Em gái , Tết chúng cũng ít hạt dẻ nướng đường ăn ! Thứ còn ngon hơn cả kẹo nữa!”

món tốn đường lắm đó!” Lý Khôn kế bên nhịn chen , giọng nửa trách nửa tiếc.

“Tết ăn bánh gạo nếp chiên chứ, bánh gạo chiên mới là đỉnh! Lâu lắm ăn .” La Dương nuốt nước miếng, rõ ràng mùi hạt dẻ dụ dỗ đến mức bụng cũng reo lên.

“Đừng bánh gạo chiên,” một chiến sĩ biệt danh Trụ Tử thở dài, “ lớn từng mà đến quẩy chiên cũng chỉ ăn đúng một . Giờ nhà ai dư dầu mà chiên đồ ăn nữa .”

Cố Tiểu Khê xong thì trợn tròn mắt, vẻ mặt thể tin nổi:

“Không chứ! Anh từng ăn quẩy chiên ?”

Một chiến sĩ phía , giọng pha chút trêu chọc:

Vân Vũ

“Cũng tại Trụ Tử keo kiệt quá thôi. Ngày lễ Tết, thỉnh thoảng trong nhà ăn cũng quẩy chiên. tiết kiệm, dành hết tiền gửi về nhà .”

Không khí trong khoang trực thăng nhờ cuộc trò chuyện đơn giản mà trở nên ấm áp hẳn. Cố Tiểu Khê nụ ngượng ngùng của Trụ Tử, trong lòng thoáng dâng lên một cảm xúc khó tả. Thời buổi , đa vẫn còn thiếu ăn thiếu mặc, dầu ăn càng quý như vàng. Ngay cả cô, cũng chỉ thắng một chút mỡ heo, bây giờ cũng chẳng còn bao nhiêu.

Thực , hạt cải dầu, ngô lạc đều thể ép dầu ăn. Cô còn để dành một ít lạc trong gian đồng hành, lát nữa thể thử ép xem . Nghĩ đến đây, Cố Tiểu Khê nhẹ nhắm mắt, ý thức lập tức chìm gian riêng.

Cô nhanh chóng thu hoạch hết rau củ bên trong bộ bằng lạc, để khi trở về thể ép dầu. Ruộng nước nhỏ cũng theo thói quen mà thu hoạch xong liền gieo lúa mới. Có lẽ nhờ việc thu hoạch nhiều , chất lượng giống lúa trong gian cải thiện rõ rệt. Cô nhận thấy lúa ngày càng phát triển , cây cứng cáp, hạt no đầy, sản lượng cũng cao hơn nhiều.

Chỉ tiếc một điều — diện tích ruộng trong gian quá nhỏ! Nếu lớn thêm một chút, cô thể dự trữ đủ lương thực cho cả đơn vị cũng chừng.

lúc , trực thăng đột ngột rung lắc mạnh khiến Cố Tiểu Khê giật , tim như nhảy vọt lên cổ họng.

Lục Kiến Sâm phản ứng nhanh như chớp, vòng tay ôm lấy cô, nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an:

“Đừng sợ, chỉ là gặp luồng khí lưu thôi.”

Cố Tiểu Khê khẽ gật đầu, hít sâu một , ép bản bình tĩnh . Sau đó cô ngẩng đầu về buồng lái, ánh mắt chăm chú quan sát từng động tác điều khiển của phi công. Càng , cô càng cảm thấy tò mò và hứng thú.

Không cứ mãi, cô bắt đầu quan sát kỹ hơn các nút bấm, màn hình, cần điều khiển… từng chi tiết nhỏ đều lọt mắt cô. Cô âm thầm ghi nhớ, ánh mắt lóe lên sự tập trung hiếm thấy.

 

 

 

 

 

Loading...