Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:36:34
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ừ. Khi trai em chịu quan tâm thì cũng chăm sóc khác lắm.”

Anh cúi đầu, trong mắt thoáng qua cảm xúc phức tạp.

Cố Tiểu Khê tiếp tục chủ đề về Lục Kiến Sâm, nên chuyển hướng câu chuyện:

“Ăn ít trái cây ! Anh trai em lát nữa sẽ về. Chị dọn dẹp một chút nấu cơm tối, em ở ăn cùng luôn nhé.”

Dù gì cũng là em trai của Lục Kiến Sâm, đến nhà thì thể để khách về tay .

“Được. Chị dâu cứ việc , đừng bận tâm đến em.”

Lục Kiến Nghiệp cầm lấy một miếng táo, lòng chợt dâng lên chút ấm áp. Lần cuối gọt hoa quả cho ăn là hai năm , khi viện. Khi đó, Hà Lâm ân cần chăm sóc — còn Tất Văn Nguyệt thì lạnh lùng bên cạnh như thể tồn tại.

Ký ức đó khiến ánh mắt tối vài phần.

Cố Tiểu Khê để ý đang nghĩ gì, tiếp tục sắp xếp đồ đạc mua trong chuyến : thực phẩm cất bếp, vật dụng chia gọn gàng.

Nhìn đồng hồ, mới ba giờ chiều, vẫn còn sớm nhưng cô vẫn nhóm lửa đun nước. Khi cô chuẩn rót nước phích, Lục Kiến Nghiệp bước :

“Chị dâu, để em cho.”

Cô còn kịp từ chối thì bên ngoài vang lên một giọng the thé, gay gắt:

“Lục Kiến Nghiệp, giúp đỡ phụ nữ khác việc đúng là siêng năng nhỉ!”

Cố Tiểu Khê cau mày, ngước mắt về phía cửa. Tất Văn Nguyệt đó.

Lâu gặp, cô gầy nhiều nhưng giọng càng sắc lạnh, cay nghiệt.

Cố Tiểu Khê tức giận, chỉ điềm nhiên sang Lục Kiến Nghiệp:

“Hai ngoài chuyện , chỗ cần giúp .”

Lục Kiến Nghiệp thoáng cau mày, đè nén cơn giận, kéo Tất Văn Nguyệt ngoài. kéo mạnh, cánh tay đau nhói, càng tức tối hơn:

“Sao? Ngay cả cũng cho ? Không về lập tức chạy đến đây ?”

Lục Kiến Nghiệp tức đến mức gần như nổ tung:

“Cô điên ?”

Tất Văn Nguyệt c.h.ế.t lặng. Từ đến nay, chỉ lớn tiếng với , chứ bao giờ quát ngược như . Cảm giác áp chế khiến cô phát điên, gào lên:

điên ư? điên cũng là do các ép phát điên! Tại ai cũng về phía cô ?!”

Trong bếp, Cố Tiểu Khê vẫn thản nhiên rửa sạch phích nước, rót đầy nước sôi.

Cô cũng mong Lục Kiến Sâm về sớm… về muộn nữa.

Dưới sân, tiếng cãi vã của hai càng lúc càng lớn, khiến ít hàng xóm xem náo nhiệt.

Lục Kiến Nghiệp cảm thấy cực kỳ mất mặt, cố kìm nén cơn giận, thèm Tất Văn Nguyệt thêm một cái.

cho rằng lý, càng càng gay gắt, khiến bầu khí trở nên căng thẳng hơn.

lúc , Lục Kiến Nghiệp xoay định rời thì từ xa, bóng dáng quen thuộc của trai hiện .

Bước chân khựng . Tất Văn Nguyệt, mới gào thét đến méo cả mặt, cũng lập tức im bặt.

Lục Kiến Sâm thấy hai bọn họ thì nhíu mày, đó sải bước nhanh về phía nhà.

Tất Văn Nguyệt ngẩn , định gọi , nhưng lạnh lùng lướt qua cả cô và Lục Kiến Nghiệp, thẳng bếp.

Trong bếp, cô gái nhỏ vẫn đang bận rộn, gương mặt dịu dàng, chẳng hề vẻ gì tức giận khó chịu.

Lục Kiến Sâm thầm thở phào nhẹ nhõm, bước tới kéo tay Cố Tiểu Khê, giọng dịu dàng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-100.html.]

“Em cần nấu cơm cho họ nữa, tối nay họ ăn ở căng-tin.”

Cố Tiểu Khê ngẩn :

“Em bảo Kiến Nghiệp ở nhà ăn cơm .”

Lục Kiến Sâm đáp ngay:

“Ngày khác thì để và Kiến Lâm nhà hàng quốc doanh ăn.”

Với sự mặt của Tất Văn Nguyệt, cô gái nhỏ của chịu thiệt thòi — cũng nấu cho họ ăn.

Cố Tiểu Khê liền gật đầu: “Vậy cũng !”

Lục Kiến Nghiệp ngoài sân hết cuộc trò chuyện, trong lòng nặng trĩu. Anh , trai thực sự ý kiến với và Tất Văn Nguyệt . Mang tâm trạng rối bời, bước nhà. Tất Văn Nguyệt cũng cố kìm nén tức giận mà theo .

Cố Tiểu Khê chán ngán, đẩy Lục Kiến Sâm ngoài sân. Ánh mắt Lục Kiến Sâm trở nên lạnh lùng khi em trai:

“Sao hai còn ở Thanh Bắc? Xin nghỉ phép trong quân dễ ?”

Lục Kiến Nghiệp liếc Tất Văn Nguyệt, chút ngượng ngùng:

Vân Vũ

“Văn Nguyệt… cô tự ý xin điều từ Kinh Đô về đoàn văn công Thanh Bắc, nên về đơn vị.”

Lục Kiến Sâm cau mày, giọng trầm xuống:

“Không ở yên Kinh Đô, chạy về Thanh Bắc gì?”

Tất Văn Nguyệt mím môi, chần chừ một lát c.ắ.n răng :

“Em thích Thanh Bắc. Em đây.”

Từ giọng điệu cô , thể rõ sự thách thức.

Cố Tiểu Khê bước khỏi bếp, bình thản cạnh Lục Kiến Sâm, hỏi thẳng:

“Vậy hai định sống cảnh vợ chồng xa cách ?”

Lục Kiến Nghiệp hổ. Thực từ khi kết hôn đến giờ, họ vẫn luôn sống xa .

“Chuyện của liên quan đến cô!” Tất Văn Nguyệt trừng mắt cô.

Cố Tiểu Khê bật khẽ, ánh mắt sắc bén:

“Ai thèm quan tâm chuyện của cô? Nếu vì cô là vợ của Lục Kiến Nghiệp, cô nghĩ thể bước qua cửa nhà ?”

“Cô…” Tất Văn Nguyệt siết chặt nắm đấm, tức giận đến mức run lên.

“Đi .” Giọng Lục Kiến Sâm lạnh lùng vang lên.

Hai sững sờ. Anh thẳng em trai, từng chữ như một lời cảnh cáo:

“Chị dâu sức khỏe , chịu nổi những chuyện . Sau vấn đề gì thì tự giải quyết, đừng đến phiền cô . Và cũng thẳng: Thanh Bắc khí hậu khắc nghiệt, dễ sống như Kinh Đô.”

Lục Kiến Nghiệp hiểu rõ đây chỉ là lời nhắc nhở, mà là lời cảnh cáo thực sự. Anh khẽ gật đầu: “Em .”

Nói xong, kéo Tất Văn Nguyệt rời , dù cô cực kỳ cam lòng.

Khi bóng hai khuất dần, Lục Kiến Sâm ôm lấy cô gái nhỏ bên cạnh, nhẹ giọng dỗ dành:

“Họ chọc giận em ?”

 

 

 

 

Loading...