Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 985

Cập nhật lúc: 2025-01-06 08:35:14
Lượt xem: 43

Cố Nguyệt Hoài nghe thấy trong lời nói của Yến Thiếu Ly có chút cô đơn, lại cố tình làm ra vẻ chuyện gì cũng không có nói nói cười cười , đôi môi đỏ nhẹ nhấp, trong lòng bỗng cảm thấy một nỗi hụt hẫng.

Yến Thiếu Ngu vốn không cần phải vất vả như vậy. Hắn lớn lên đẹp , lại có Yến gia đứng sau, địa vị cao, từ khi sinh ra đã là danh xứng với thực, thiên chi kiêu tử. Nếu không phải bị người tính kế, đâu đến nỗi lâm vào tình trạng lưu lạc như hôm nay?

Cô vẫn thích anh kiệt ngạo kìm chế được, chẳng thèm quan tâm mặt mũi của ai. Khi đó , anh mới chính là anh , lại soái lại khốc !

Đương nhiên, nghĩ thì nghĩ, nhưng Cố Nguyệt Hoài cũng không có quá nhiều suy nghĩ cao thượng như vậy. Suy cho cùng, nếu nhà họ Yến không rơi vào cảnh nghèo túng, cả đời cô e rằng cũng không có cơ hội gặp được Yến Thiếu Ngu. Thế sự vốn là vô thường như thế.

Yến Thiếu Ly nhắc đến anh cả liền lại không suy nghĩ Yến gia , vẻ mặt đầy đắc ý khoe ra : “Từ nhỏ đến lớn, anh cả em thích nhất là cùng cha em lên quân khu, một lần đi là hơn nửa năm, ngày thường dù có là muỗi cái cũng khó mà gặp được . Chính là một cái nam nhân thủ nam đức , giữ mình trong sạch . Là một nam nhân tốt khó gặp đấy !"

Dứt lời, cô im lặng một lát, từ dáng vẻ đắc ý khoe ra như một đứa trẻ bỗng chuyển sang ngữ khí nghiêm túc hơn nhiều: “Nguyệt Hoài, em chưa từng thấy anh cả đối xử với ai như vậy, ôn thanh tế ngữ , cho đến khi chị xuất hiện . Anh cả chắc chắn là rất thích chị , mấy ngày nay nhìn cái cách hai người ở chung , chúng em đều cảm thấy , chỉ có chị là ngoại lệ của anh ấy . Hai người nhất định phải hạnh phúc nhé !.”

Trong thời đại hỗn loạn này, chuyện bất ngờ có thể xảy ra bất cứ lúc nào, nhưng cô ấy luôn mong anh cả và Cố Nguyệt Hoài có thể có được hạnh phúc thật dài và thật lâu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/985.html.]

Cố Nguyệt Hoài nhìn ánh mắt chân thành của Yến Thiếu Ly, khẽ mỉm cười, rồi bất ngờ vươn tay véo má cô ấy:

"Trẻ con thì nghĩ nhiều như vậy làm gì?"

Nghe vậy, Yến Thiếu Ly vẻ mặt bất đắc dĩ lại vô ngữ : “ Chị không phải là bằng tuổi em sao ?.”

Cô ấy còn chưa nói dứt câu, Cố Đình Hoài đã vén rèm bước vào. Anh chà xát hai bàn tay lạnh buốt, cất giọng:

Nga

"Bé , bí thư chi bộ gọi em đến chỗ chăn nuôi một chuyến."

Cố Nguyệt Hoài rót cho anh trai một cốc nước ấm , cười nhẹ:

"Anh vừa xuống núi à? Uống nước ấm cho ấm người đi."

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...