Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 970
Cập nhật lúc: 2025-01-03 15:33:04
Lượt xem: 33
Tống Kim An là người tốt, thậm chí có phần tốt thái quá . Người như anh ta như vậy , xưa nay không có gì tâm nhãn , sống vô tư vô lự, trong mắt anh ta , thế giới này không phải trắng thì chính là đen , cũng không có chỗ cho những màu sắc hỗn tạp khác . Chính vì anh ta đơn thuần như vậy nhưng sau lưng lại có bối cảnh cực lớn , cho nên rời xa vòng tay của gia đình , của những người bảo vệ anh ta , anh ta luôn luôn là đối tượng bị tính kế . Và lần nào cũng tự nguyện rơi vào bẫy !
Bỏ qua những khúc mắc giữa hai gia đình , bọn họ dù sao cũng đã lớn lên cùng nhau từ nhỏ, anh không hy vọng sau này anh ta sẽ bị Điền Tĩnh lợi dụng, như một con mồi bị cô ta bám ở trên người hút m.á.u .
Tống Kim An trong lòng thoáng động, ngẩng đầu nhìn về phía Yến Thiếu Ngu, định nói gì đó, nhưng lại thấy anh đã quay người, bước nhanh trở về phòng bệnh.
Cánh cửa phòng bệnh đóng lại, chặn đứng lời anh ta muốn nói.
Tống Kim An cười tự giễu, hít sâu một hơi, rồi quyết định không tìm kiếm thêm cơ hội nào từ phía Cố Nguyệt Hoài nữa . Vô ích !
Anh ta quay về phòng bệnh của Điền Tĩnh. Chưa kịp bước vào, anh ta đã nghe thấy tiếng khóc lóc đầy hoảng loạn vọng ra từ bên trong:
"Kim An? Kim An! Anh ở đâu? Tôi sợ lắm... Anh mau trở lại đi, tôi rất sợ..."
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/970.html.]
Mi tâm của Tống Kim An nhíu lại thành một đường chữ xuyên. Anh ta cố nén sự bực bội và cảm giác khó chịu trong lòng, đẩy cửa bước vào.
Điền Tĩnh đang ngồi thu mình trên giường bệnh, ôm đầu gối, trông cô ta vô cùng yếu đuối. Nghe thấy tiếng cửa mở, đôi mắt cô ta lập tức sáng lên. Khi nhìn rõ người bước vào là Tống Kim An, cô ta nhảy xuống giường như một chú thỏ nhỏ, chạy lao vào lòng anh ta với tốc độ của cơn gió.
Tống Kim An bị Điền Tĩnh bất ngờ ôm chầm lấy, anh ta lùi về sau nửa bước, miễn cưỡng đứng vững, hai tay giơ ra lơ lửng, không dám chạm vào cô ta.
Anh ta nhíu mày, giọng nói có chút cứng nhắc:
"Đồng chí Điền, cô... Cô có thể buông tay ra không?"
Nghe vậy, Điền Tĩnh khựng lại. Cô ta lập tức lùi về sau, đôi má đỏ ửng. Khuôn mặt vốn gầy gò giờ đây đã có chút da thịt, trông xinh đẹp hơn hẳn. Điền Tĩnh e lệ vén lọn tóc ra sau tai, ánh mắt có chút ngượng ngùng nhìn Tống Kim An.
Trước biểu cảm ngại ngùng đó, vẻ mặt Tống Kim An càng thêm cứng nhắc. Anh ta chủ động lùi thêm một bước, giữ khoảng cách an toàn với cô ta. Điền Tĩnh thấy vậy, trong lòng chợt lộp bộp như có gì không ổn.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》