Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 943
Cập nhật lúc: 2025-01-01 10:29:58
Lượt xem: 42
Cố Đình Hoài dựa lưng vào cửa lắng nghe, thấy bên ngoài yên ắng, mới mở cửa ra nhìn. Khi chắc chắn người đã đi, anh ấy bĩu môi, đóng cửa lại một cách dứt khoát.
"Có những người chưa tới Hoàng Hà thì chưa từ bỏ ý định. Trước kia là trước kia, bỏ lỡ rồi chính là bỏ lỡ, cứ nghĩ người khác còn phải đứng tại chỗ chờ hắn ta sao , lúc này mới quay đầu lại , muốn níu kéo , còn có ích gì sao?" Anh lẩm bẩm, rồi quay vào nhà.
Sáng sớm hôm sau , Cố Nguyệt Hoài chuẩn bị bữa sáng. Cô làm bánh xuân, xào khoai tây sợi, và nấu một nồi cháo nóng hổi.
Bữa sáng tuy đơn giản nhưng thanh đạm, khiến Yến Thiếu Ly không nhịn được muốn đập bàn khen ngợi. Nhưng cơm còn chưa ăn xong thì ngoài sân đã có khách đến.
Nga
Lần này không phải là tiếng leng keng của chiếc xe đạp cũ kỹ mà là tiếng gầm động cơ của một chiếc xe hơi!
Ở thời đại này, phong trào "sính hàng ngoại" không phổ biến, người dân thường quen thuộc với xe hơi hãng Thượng Hải hơn.
"Xe hơi? Ai tới vậy?" Yến Thiếu Ly tò mò, ghé mắt nhìn ra ngoài từ cửa sổ gần lò sưởi.
Dù không lạ lẫm với xe hơi, nhưng từ khi đến huyện Thanh An, cô ấy rất ít thấy chúng, huống chi là ở khu đại đội nông thôn hẻo lánh này.
Mà chủ nhân chiếc xe cũng tỏ rõ mục đích của mình, khi chiếc xe dừng ngay bên ngoài sân nhà họ Cố.
Yến Thiếu Ly chống tay lên cửa sổ, quay đầu lại hỏi: "Nguyệt Hoài, nhà chị có họ hàng giàu có vậy sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/943.html.]
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, chỉ cần nghĩ một chút là biết ai tới.
Nhà cô ngoài cô cả Nhiếp Bội Lan và mẹ ruột Lâm Cẩm Thư, chẳng còn ai có khả năng đi xe hơi. Nhưng Nhiếp Bội Lan xưa nay luôn coi thường đám thân thích nghèo khó, nên không đời nào bà ta lại "hạ mình" đến đây.
Nghĩ đến đây, cô đoán được người đến là ai. Từ lần trước, sau khi Lâm Cẩm Thư đưa Cố Duệ Hoài què chân rời đi, hai mẹ con họ không còn tin tức gì , cô còn nghĩ rằng từ nay cũng không còn gặp lại nữa chứ . Hôm nay đột ngột xuất hiện, không biết lại vì chuyện gì.
Trong lúc hai người đang bàn luận, Cố Đình Hoài đã vén rèm đi ra ngoài.
Một lát sau, anh ấy trở về với vẻ mặt nặng nề . Sau đó, một thanh niên lái xe chuyển vào nhà một túi gạo lớn, nhìn qua cũng phải năm mươi cân.
Ở thời điểm thiếu lương thực như hiện tại, đây chẳng khác nào một gia tài.
Cố Nguyệt Hoài cười nhạt. Cô hiểu rõ, Lâm Cẩm Thư đây là mang "tình thương của mẹ" tới cho anh em Cố gia các cô sao .
Quả nhiên, vừa nghĩ tới người , người vào tới .
Lâm Cẩm Thư bước vào nhà.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》