Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 922
Cập nhật lúc: 2024-12-31 13:03:31
Lượt xem: 24
Nếu không phải đại đội Đại Lao Tử cũng chỉ có từng đó người , không biết rõ chi tiết thì cũng đã từng nghe nói qua về cô ta thì đúng thật là đã nghĩ cô ta xuất thân từ một gia đình có điều kiện tốt .
Trần Nguyệt Thăng không có mặt, hắn ta cùng Cố Đình Hoài đã phối hợp áp giải Nhậm Thiên Tường đến công an huyện .
Lý Siêu Anh, một thai phụ, thế mà nửa đêm lại đến đây, quả thật là kỳ lạ .
Nga
Cố Nguyệt Hoài vì biết giữa Lý Siêu Anh và Lưu Nhị Nhĩ có mối quan hệ gì đó , nên trong khi những xã viên khác đang đi tìm nghé con không để ý, thì cô lại lưu tâm hơn đến hai người bọn họ .
Lý Siêu Anh cau mày, thấp giọng nói gì đó với Lưu Nhị Nhĩ, tựa như còn khởi chút xung đột , tranh luận vài câu .
Lưu Nhị Nhĩ dường như đã trải qua rất nhiều chuyện trong đêm nay nên tinh thần vẫn trong trạng thái căng chặt rất cảnh giác với những người xung quanh . Chính vì vậy , hắn đã nhận ra ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài.
Hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, đúng lúc ánh mắt của cô lướt qua, mang theo một tia lạnh lẽo.
Sắc mặt Lưu Nhị Nhĩ lập tức trầm xuống, trong lòng cũng bất chợt dâng lên một cảm giác hoảng loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/922.html.]
Hắn quay sang Lý Siêu Anh, nói: "Ngươi mau đi đi, đừng ở đây làm loạn!"
Lý Siêu Anh sắc mặt hơi thay đổi, vừa muốn tức giận thì lại nhìn thấy trong mắt Lưu Nhị Nhĩ đầy vẻ nôn nóng. Cô ta nhíu mày, quay đầu nhìn về phía đang đừng bên kia Cố Nguyệt Hoài, trên mặt lướt qua một nụ cười lạnh.
Cô ta đứng dậy, cố ý vỗ nhẹ như phủi chút bụi bẩn không tồn tại trên áo khoác , ý tứ khoe mẽ rõ ràng .
Lưu Nhị Nhĩ càng lúc càng nóng nảy, vội vàng duỗi tay định kéo áo Lý Siêu Anh , ngăn cô ta tiếp tục làm những hành động khiêu khích Cố Nguyệt Hoài .
Con ranh con này tà môn thật sự !
Nhưng Lý Siêu Anh luôn mang trong lòng sự ghen ghét và thành kiến với Cố Nguyệt Hoài, làm sao có thể để ý đến lời nhắc nhở của Lưu Nhị Nhĩ?
Cô ta rũ mắt, khinh bỉ liếc Lưu Nhị Nhĩ một cái, sau đó nhấc chân bước đi, hướng về phía Cố Nguyệt Hoài đi tìm ch.ế.t .
“Ai da , đây không phải là người bận rộn ở 《 quần chúng nhật báo 》 sao? Hôm nay sao lại có thời gian rảnh rỗi đứng ở đây vậy? À, cô xem , tôi cái này thai phụ đúng là mau quên , giờ cô đã là ân nhân cứu trâu của đại đội chúng ta . Đáng tiếc lão Trần hôm nay không có ở đây, nếu không cũng có thể khen cô vài câu.”
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》