Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 899
Cập nhật lúc: 2024-12-30 15:46:17
Lượt xem: 29
Trong khoảng thời gian xuống nông thôn, họ quen với việc ăn rau dại, khoai tây nướng, thậm chí củ khoai lang hay một bát cháo lức thôi cũng đủ để thấy mãn nguyện. Bây giờ đứng trước một bữa cơm như thế, họ thật sự cảm thấy không dám nhận.
Kim Xán cúi đầu, mím môi, nhỏ giọng nói:
"Chị Cố khách sáo quá rồi."
Đối diện với bàn ăn như thế này, chỉ cần nhìn thôi đã đủ khiến người ta nuốt nước miếng. Hương thơm ngào ngạt bốc lên càng làm dạ dày cồn cào.
Nhưng chẳng ai dám động đũa. Trong lòng mọi người đều hiểu, một bữa cơm như thế ở cửa hàng quốc doanh ít nhất cũng tốn ba nhân dân tệ – một con số không nhỏ.
Uông Tử Yên cùng mọi người đều nghĩ rằng, Cố Nguyệt Hoài đã lấy hết lương thực dự trữ của gia đình để mời họ bữa cơm này. Sự thành thật và chu đáo của chị khiến họ vừa cảm động vừa áy náy. Vì bọn họ, Cố Nguyệt Hoài quả thật đã tốn quá nhiều tâm tư.
Dù họ biết Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường cũng là nguyên nhân khiến chị Cố đối đãi tốt như vậy, nhưng món quà tình cảm này, họ vẫn nhận bằng cả lòng trân trọng.
Lúc này, Yến Thiếu Ly mới nhận ra sự lo lắng của mọi người. Cô chợt nhớ lại, mấy ngày qua mình quả thật đã quá vô tư.
Mặc dù cũng chịu khổ, nhưng khi nhìn thấy trong nhà Cố Nguyệt Hoài lương thực chồng chất như núi, lại nhớ đến những ngày trước kia sống đủ đầy với bốn món mặn một món canh, cô chẳng mảy may nghĩ gì về bàn ăn này.
Nhưng bây giờ, nhìn ánh mắt ngần ngại của mọi người, cô mới hiểu mình đã quá tự nhiên. Trong hoàn cảnh khó khăn như thế, cô đáng lẽ phải biết kính trọng và cảm ơn sự chu đáo của chị Cố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/899.html.]
Dù Cố Nguyệt Hoài là chị dâu cô, nhưng hiện tại, ở nơi này, mọi thứ đều không thể xem là điều hiển nhiên.
Ý thức được điều đó, ánh mắt Yến Thiếu Ly hiện lên vẻ xấu hổ. Cô mấp máy môi định nói gì đó, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Cố Nguyệt Hoài đã dịu dàng nói:
"Chị đã gọi các em tới nhà thì sao có thể vì một chút này mà luyến tiếc chứ . Nếu các em còn khách sáo như thế, sau này chị chẳng dám kết giao với các em nữa. Hôm nay ăn bữa cơm cho thật ngon vào, cũng xem như chúc mừng các em ngày đầu tiên đến đây và bắt đầu cuộc sống mới ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử này!"
Nga
Nghe xong lời Cố Nguyệt Hoài, trên mặt Uông Tử Yên, Lôi Nghị, và Kim Xán đều hiện lên vẻ vui mừng, xen lẫn sự cảm kích sâu sắc.
Uông Tử Yên xúc động nói, giọng khẽ run:
"Cảm ơn chị Cố."
Cố Nguyệt Hoài khẽ mỉm cười, dịu dàng đáp lại:
"Không, là chị phải cảm ơn em mới đúng."
Cố Nguyệt Hoài trong lòng lặng lẽ tiếp lời , cảm ơn em vì đã gợi ý cho chị một sự lựa chọn khác.
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》