Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 896

Cập nhật lúc: 2024-12-30 15:31:41
Lượt xem: 43

"Chị Cố, có cần em giúp gì không?" Uông Tử Yên bước tới bên cạnh Cố Nguyệt Hoài hỏi.

Cố Nguyệt Hoài cười đáp:

"Đã xong cả rồi. Cơm cũng đã xới, trong nồi còn hầm gà. Chỉ mấy phút nữa là được. Các em ăn trước đi, muộn thế này chắc cũng đói rồi? Thiếu Ly, đồ ăn nóng, em thổi nguội cho Thiếu Đường rồi hãy ăn."

Yến Thiếu Ly cười híp mắt đáp:

"Biết rồi!"

Cô đã chăm sóc Yến Thiếu Đường lâu như vậy, tự nhiên biết rõ nên làm thế nào . Tuy nhiên, khi nghe Cố Nguyệt Hoài như vậy quan tâm nhắc nhở , cô vẫn không khỏi cảm thấy vui mừng đồng ý. Cảm giác này thật kỳ diệu, như thể họ là những người thân thiết trong cùng một gia đình vậy , cái cảm giác này khiến cô cảm thấy vô cùng ấm áp và hạnh phúc .

Lúc này, Lôi Nghị tiếp lời:

Nga

"Đúng rồi chị Cố, Thiếu Ương thế nào rồi? Đại đội có công việc gì không ? Ngày mai tụi em có thể tới thăm cậu ấy không?"

Cố Nguyệt Hoài nói: "Thiếu Đường chỉ cần ở bệnh viện điều dưỡng thêm vài ngày là có thể về, không có gì nghiêm trọng, yên tâm. Hiện giờ đại đội đang trong thời gian nghỉ dài khá thanh nhàn . Nếu các em muốn kiếm công điểm, chỉ có thể lên đê sông làm việc. Nhưng việc đó rất mệt đấy ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/896.html.]

"Hơn nữa, hiện tại đội không có ai làm việc ở đê sông. Nếu các em đi cũng không có người hướng dẫn công viêc, cũng không thể làm được gì . Cứ chờ bí thư chi bộ phân công thêm."

Dạo gần đây, đội sản xuất được nghỉ. Trước đây, những gia đình có lao động mạnh khỏe vẫn tranh thủ thời gian nghỉ dài lên đê sông lao động để kiếm thêm công điểm . Nhưng sau khi đội vừa tuyên bố thiếu lương thực, ngay cả những nhà không dư dả cũng không muốn kiếm công điểm nữa.

Mục đích kiếm công điểm là đổi lấy lương thực, đã không có lương thực để đổi , công điểm còn có tác dụng gì nữa . Ai lại nguyện ý đi làm công việ vừa khổ vừa mệt lại chả có ích gì đâu .

Vừa lúc đại đội phát hiện ruộng củ đậu trên núi , hiện tại là thời điểm các xã viên dốc toàn lực đi đào củ đậu về nên sẽ tạm thời gác công việc khác lại, dồn toàn lực lên núi .

Lôi Nghị cúi đầu, vẻ hơi ngượng ngùng, lên tiếng:

"Chủ yếu là tụi em vừa tới, cũng không tiện ngồi nhàn rỗi."

Vừa dứt lời, Uông Tử Yên đã hét lên:

"Ây da! Lão Lôi, tay cậu sao thế này?"

Nghe vậy, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía Lôi Nghị. Cậu vừa giơ tay lên, mọi người liền thấy trên mu bàn tay cậu bị trầy một mảng lớn, thậm chí còn rướm máu.

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...