Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 893

Cập nhật lúc: 2024-12-30 15:28:34
Lượt xem: 51

Đột nhiên, hắn ta phản ứng, vội vã nói: "Chuyện này thì liên quan gì đến tôi? Mặc dù tôi… tôi là đối tượng của cô ta, nhưng cô ta làm gì tôi cũng không biết! Tôi thật sự không biết!

Các người đừng giao tôi cho cảnh sát, chuyện này tôi hoàn toàn không biết gì cả!"

Cố Đình Hoài cũng ngẩn người, nhưng khi nghĩ tới một nửa dây thừng đang được anh cất giữ trong nhà thì lập tức hiểu ra vấn đề. Anh mím môi, không có ý định để Nhậm Thiên Tường giải thích thêm điều gì.

Trần Nguyệt Thăng hiển nhiên cũng đã nghĩ tới điểm này. Ánh mắt anh ta lập lòe một lúc rồi dần trầm tĩnh lại.

Cố Đình Hoài quay sang Cố Nguyệt Hoài, nói:

"Thế này đi, em về nhà trước. Anh sẽ đưa người qua gặp bí thư xem thế nào. Nếu cần phải đưa lên huyện, anh sẽ đích thân đi một chuyến. Nhân tiện, anh sẽ ghé bệnh viện huyện thăm cha."

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, định nói gì đó, nhưng Cố Đình Hoài đã khoát tay ngăn lại. Anh tiếp tục nói với Trần Nguyệt Thăng:

"Đội trưởng Trần không vội về nhà chăm sóc vợ đi ? Tôi nghe nói vợ anh cũng đang mang thai. Chưa kịp chúc mừng anh đấy. Đi nào, cùng tôi tới chỗ bí thư một chuyến."

Nói xong, anh kéo Trần Nguyệt Thăng rời đi mà không cho hắn ta cơ hội từ chối.

Trần Nguyệt Thăng, đêm hôm khuya khoắt lại xuất hiện ở đây, dù nhà hắn ta ở phía Đông còn nhà họ Cố ở phía Tây, cách xa nhau. Lòng dạ của hắn ta rõ ràng đến mức dùng cái móng chân cũng có thể nhìn thấu. Anh chắc chắn không thể để hắn ta có cơ hội ở lại đây một mình với bé .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/893.html.]

Cố Nguyệt Hoài khẽ lắc đầu cười, sau đó quay người trở về nhà.

Vừa tới cửa, cô thấy Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường đứng chờ. Nhìn thấy cô trở về, cả hai lập tức chạy tới, ánh mắt lo lắng thăm dò từ đầu tới chân. Yến Thiếu Ly kéo cô xoay hai vòng, vẻ mặt căng thẳng:

"Nguyệt Hoài, chị không sao chứ? Vừa nãy nghe chị la lớn, em sợ quá!"

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười trấn an: "Không sao đâu, anh cả đến kịp lúc rồi, kẻ trộm cũng đã bị mang đi."

Yến Thiếu Đường ngẩng đầu, đôi mắt tròn xoe lo lắng nhìn cô, nói nhỏ: "Chị, sợ quá."

Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng xoa đầu cô bé, dịu dàng nói: "Không sao, chị ổn mà."

Nghe vậy, Yến Thiếu Ly mới thở phào, gật đầu: "Vậy thì tốt, không sao là tốt."

Nga

Cố Nguyệt Hoài đặt rổ xuống, hỏi: "Chưa ăn cơm đúng không? Để chị nấu. À đúng rồi, Tử Yên và Lôi Nghị đã tới điểm thanh niên trí thức rồi. Chị cũng nói với bí thư chi bộ, ông ấy đồng ý cho họ ở lại. Tối nay họ sẽ qua đây dùng cơm."

Nghe đến đó, Yến Thiếu Ly ngạc nhiên nhưng nhanh chóng mừng rỡ: "Thật sao? Cả Tử Yên và Kim Xán đều tới à?"

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...