Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 891
Cập nhật lúc: 2024-12-30 15:26:36
Lượt xem: 45
Trần Nguyệt Thăng cau mày. Nghe lời biện bạch của Nhậm Thiên Tường, hắn bất giác nhớ đến quãng thời gian ' hoa tiền nguyệt hạ ' của mình và Điền Tĩnh trước kia, cảm thấy như nuốt phải ruồi nhặng, buồn nôn đến khó chịu. Hắn ta tự hỏi, tại sao khi đó mình lại từ chối Cố Nguyệt Hoài vì người phụ nữ như Điền Tĩnh?
Ánh mắt hắn ta dần trở nên trống rỗng, đầy vẻ hối hận. Khi nhìn lại Cố Nguyệt Hoài, trong mắt hắn còn mang chút u tối. Nhưng Cố Nguyệt Hoài chỉ liếc qua, trong lòng cười lạnh. Cô chẳng thèm bận tâm, thậm chí không muốn phí thêm một ánh mắt nào cho hắn ta.
Con người là như vậy, khi ghét một ai, tất cả những khoảnh khắc đẹp đẽ từng có giữa hai người đều biến thành những ký ức nhơ nhuốc, người trong lòng cũng chỉ còn là một con muỗi chuyên môn ' hút m.á.u ' có nhớ đến cũng chỉ là của cải tài vật , những gì mình đã bị ' hút ' đi . Còn khi yêu một người, ngay cả những sai lầm của người đó cũng trở thành những hồi ức quý giá, khó quên.
Nga
Trần Nguyệt Thăng đã hoàn toàn quên mất, trước đây cô đã từng khiến anh ta khó chịu đến mức nào.
"Anh có phải đối tượng của cô ấy hay không, lời này phải hỏi chính cô ấy." Cố Nguyệt Hoài nhếch môi, ánh mắt nhìn Nhậm Thiên Tường như đang nhìn một con phù du giãy dụa vô vọng trong nước. Một kẻ như vậy, kiếp trước lại có thể hủy hoại cả cuộc đời cô. Nghĩ lại, cô không khỏi cảm thấy bản thân khi đó thật sự quá phế vật .
Nhậm Thiên Tường khẽ thở phào, giọng chắc nịch: "Hỏi đi! Hỏi cô ấy! Tôi thật sự là đối tượng của cô ấy, chuyện này không thể sai được!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/891.html.]
Hắn ta không tin Điền Tĩnh dám không nhận mình. Thân thể hai người đã quen thuộc đến mức nào, nếu chuyện này lộ ra, tuy rằng thanh danh có thể bị hủy, nhưng chỉ cần hai người kết hôn thì tất cả sẽ hợp lý, không tính là làm loạn , tất nhiên cũng chẳng cần lo bị bắt đưa ra phê bình trước quần chúng.
Cố Nguyệt Hoài chậc chậc hai tiếng, nhàn nhạt lắc đầu: "Thật vậy sao? Vậy tại sao anh lại không biết Điền Tĩnh đang nằm viện?"
"Nằm viện? Nằm viện gì? Cô ấy xảy ra chuyện gì? Không phải là…" Nhậm Thiên Tường biến sắc, ánh mắt lập lòe, nét mặt không ngừng thay đổi, miệng lẩm bẩm như đang tự hù dọa chính mình.
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài sâu xa, thản nhiên nói: "Vậy tức là, anh chính là cha đứa trẻ?"
Câu nói vừa thốt ra, cả Trần Nguyệt Thăng và Cố Đình Hoài đều hít vào một hơi lạnh. Hai người kinh ngạc nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, trong lòng tràn đầy hoài nghi. Điền Tĩnh chẳng phải do bị thương trong núi nên mới đến bệnh viện huyện sao? Sao bây giờ lại thành mang thai?
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》