Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 884

Cập nhật lúc: 2024-12-30 12:40:57
Lượt xem: 32

Yến Thiếu Ngu nghe xong, ánh mắt trở nên kiên định. Anh chân thành đáp: "Chú Cố yên tâm, cháu nhất định sẽ đối xử thật tốt với Nguyệt Hoài."

Anh vốn không phải người giỏi ăn nói, dù là với Cố Chí Phượng hay Cố Tích Hoài, nhưng anh cũng là người không dễ dàng hứa hẹn với ai. Một khi đã nói ra, dù phải vượt qua muôn vàn khó khăn, anh nhất định sẽ làm được.

Gương mặt anh tuấn của anh hiện lên vẻ nghiêm nghị lạnh lùng, như thể đang nói ra một điều vô cùng quan trọng, khiến người khác không tự chủ được mà tin tưởng vào anh.

Cố Chí Phượng đưa tay vỗ nhẹ lên vai anh, gương mặt vốn tục tằng lại chằng chịt nếp nhăn nhưng lúc này lại bởi vì nụ cười vui vẻ từ tận đáy lòng mà trở lên rạng rỡ.

Người con rể này ông nhận chắc rồi !

Cuộc gặp mặt đầu tiên giữa cha vợ và con rể tương lai không long trọng, không chính thức, nhưng hai người là dùng sự chân thành để kết nối với nhau .

Cố Chí Phượng tâm trạng không tệ, hiếm khi mở lòng trò chuyện, bèn cười nói:

Nga

"Thiếu Ngu à, rót cho chú cốc nước."

Yến Thiếu Ngu lập tức gật đầu, đứng dậy, cầm phích nước rót đầy một cốc rồi đưa đến trước mặt Cố Chí Phượng.

Bầu không khí giữa cha vợ và con rể lúc này vô cùng hòa hợp. Cố Chí Phượng vui vẻ chuẩn bị ăn cơm chiều , cầm cốc nước ấm lên súc miệng. Nhưng khi ông vừa uống một ngụm, chợt nghe Yến Thiếu Ngu nói:

"Chú Cố, hai ngày nữa cháu sẽ rời khỏi Đại đội sản xuất Đạo Lao Tử để nhập ngũ."

"Phụt!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/884.html.]

Nước trong miệng Cố Chí Phượng phun hết ra ngoài. Ông sững sờ, ngẩng đầu nhìn Yến Thiếu Ngu, tựa như không tin vào tai mình, còn cố ý móc lỗ tai để xác nhận:

"Cháu vừa nói cái gì? Lặp lại lần nữa xem nào?"

Yến Thiếu Ngu trầm mặc vài giây rồi nghiêm túc đáp:

"Chú Cố, từ nhỏ cháu đã sống trong quân ngũ cùng cha, đó là môi trường quen thuộc nhất với cháu. Đây không chỉ là lý tưởng của cháu mà còn là vì tương lai của cháu và Nguyệt Hoài , cháu muốn khiến cô ấy trở thành một người phụ nữ hạnh phúc nhất . Vì thế, cháu phải đi."

Ánh mắt Cố Chí Phượng nặng nề nhìn chằm chằm vào Yến Thiếu Ngu, không nói lời nào.

Yến Thiếu Ngu không hề tránh né ánh mắt ấy, anh hiểu rất rõ chuyện này sẽ khiến Cố Chí Phượng nổi giận. Nhưng anh không muốn trốn tránh, càng không thể để Cố Nguyệt Hoài phải tự mình đối mặt với cha cô ấy nói những lời này . Như vậy, anh chẳng khác nào kẻ hèn nhát. Làm sao anh có thể đối mặt với Cố Chí Phượng sau này?

Dù là công hay tư, tình hay lý, anh đều phải ra đi. So với việc để người khác mở lời, tự anh nói vẫn hơn.

Cố Chí Phượng im lặng thật lâu, cuối cùng trầm giọng hỏi:

"Bé biết chuyện này chưa?"

Yến Thiếu Ngu gật đầu:

"Cháu đã nói với cô ấy rồi."

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

 

Loading...