Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 876
Cập nhật lúc: 2024-12-30 08:11:03
Lượt xem: 49
Ánh mắt cảnh sát nhân dân thêm phần trịnh trọng. Anh gật đầu, nói:
"Tôi hiểu rồi. Đồng chí Cố, xin yên tâm, phục vụ nhân dân là trách nhiệm của chúng tôi. Nếu Điền Tĩnh thực sự làm những chuyện táng tận lương tâm này, cô ta chắc chắn sẽ bị trừng phạt thích đáng. Chúng tôi sẽ sớm chứng thực."
Cố Nguyệt Hoài khẽ gật đầu, giọng điềm tĩnh:
"Khi nào cần tôi phối hợp, đồng chí cứ việc đến tìm."
Cảnh sát nhân dân gật đầu, đưa cho cô biên bản:
"Đồng chí Cố ký tên vào đây là có thể rời đi."
Cô cúi xuống ký tên, sau đó cùng Yến Thiếu Ngu rời khỏi cục công an. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn cô dự đoán.
Trên đường về, Yến Thiếu Ngu nhìn cô, trầm giọng nói:
"Anh làm chứng sẽ khiến cảnh sát tin tưởng em hơn."
Cố Nguyệt Hoài bật cười, nắm tay anh khẽ lắc, rồi nghiêm trang nói:
"Thiếu Ngu, người thân làm chứng không có hiệu quả đâu."
Nói xong, cô lại thầm bổ sung trong lòng , h uống chi, em cũng không muốn kéo anh vào chuyện này. Một mình em nói dối là đủ rồi.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/876.html.]
Lông mày Yến Thiếu Ngu giãn ra, anh nhìn cô một lúc, cuối cùng chỉ khẽ lắc đầu bất đắc dĩ .
Cố Nguyệt Hoài không hề có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, cô thoải mái nói: “Chúng ta tiện đường mua cơm chiều mang về luôn nhé?”
Yến Thiếu Ngu gật đầu. Hai người đi đến tiệm cơm quốc doanh.
Hôm nay tiệm có bán mì vằn thắn. Cố Nguyệt Hoài gọi hai bát để ăn ngay, sau đó đóng gói thêm ba bát mang về cho Cố Chí Phượng, Cố Tích Hoài và Yến Thiếu Ương. Mì vằn thắn thịt, một bát một xu hai hào.
Khi Yến Thiếu Ngu định trả tiền, Cố Nguyệt Hoài nhanh chân trả phiếu lương thực trước.
Cô kéo tay anh, nhìn vào túi anh rồi lấy ra mấy tờ phiếu và tiền lẻ. Lật qua một lượt, cô ngạc nhiên nói:
"Thiếu Ngu, anh không có nhiều tiền, nhưng phiếu thì lại rất nhiều. Có thể cho em một ít không?"
Trong túi của Yến Thiếu Ngu chỉ có bốn đồng tiền lẻ, trông vô cùng túng thiếu. Nhưng túi áo trên của anh thì lại căng phồng đủ loại phiếu, từ phiếu lương thực, phiếu thịt, phiếu vải, phiếu điểm tâm, phiếu tắm rửa, và nhiều các loại phiếu linh tinh rối loạn khác , đến cả phiếu xe đạp và phiếu mua sắm sản phẩm công nghiệp hàng ngày.
Những tấm phiếu này đều có giá trị lớn, thông dụng trên cả nước.
Yến Thiếu Ngu liếc cô một cái, sau đó đưa hết phiếu lương thực, phiếu thịt và các loại phiếu linh tinh khác cho cô, chỉ giữ lại phiếu xe đạp và phiếu mua sắm công nghiệp. Anh nói nhỏ:
"Thiếu Ương đang nằm viện, cần tiền. Anh định mang mấy phiếu này ra chợ đen bán."
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》