Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 848

Cập nhật lúc: 2024-12-29 14:04:47
Lượt xem: 44

Tống Kim An nhìn Cố Nguyệt Hoài bình tĩnh làm việc, không hề để ngoại giới quấy nhiễu, vẻ mặt an tĩnh như thể mọi thứ xung quanh đều không ảnh hưởng đến cô, không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười .

Anh ta do dự một chút, rồi bước đến trước mặt Cố Nguyệt Hoài, khom người nhìn cô, thấy trên bàn vẽ những hình ảnh chỉ dùng vài nét vẽ đơn giản phác hoạ lên nhưng lại có hình thái rõ ràng . Trong lòng anh ta , không khỏi dâng lên một cảm giác phức tạp, pha lẫn chút nhàn nhạt khó hiểu. Anh ta không thể lý giải được, vì sao lại có một cô gái có nội tâm phong phú nhiều màu sắc đến vậy nhưng cũng sát phạt quyết đoán đến thế 

Cố Nguyệt Hoài lùi lại phía sau, đôi mắt híp lại, chăm chú nhìn Tống Kim An.

Tống Kim An cười khổ, vội vàng lùi ra xa một chút: "Đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn xem tranh của cô thôi."

Thôi Hòa Kiệt đứng bên cạnh, nhìn lướt qua hai người. Ánh mắt gã dừng lại ở vẻ mặt có chút chua xót của Tống Kim An, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng. Gã quay đầu, lại nhìn sang vẻ lạnh lùng của Cố Nguyệt Hoài, chỉ cảm thấy thế giới này thật kỳ lạ. Phụ nữ ở nông thôn giờ đây lại có sức hấp dẫn đối với những vị thiếu gia ở thủ đô như vậy ? Mới lạ ?

Gã biết rõ thân phận của Tống Kim An. Nếu Cố Nguyệt Hoài thực sự "thượng vị" thành công, chẳng phải gà rừng hóa thành phượng hoàng hay sao?

Nghĩ vậy, Thôi Hòa Kiệt chợt nhớ tới chuyện xảy ra sáng nay. Hoàng Thịnh vừa gây khó dễ cho Cố Nguyệt Hoài, chưa bao lâu sau gã ta đã bị đau bụng quằn quại. Chuyện này có liên quan gì đến cô không? Liệu có cần phải báo cho Tống Kim An biết không?

Đúng lúc này, tiếng bước chân gấp gáp vang lên ngoài cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/848.html.]

Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một y tá thò đầu vào, vội vã nói: "Đồng chí Tống! Đối tượng của anh tỉnh rồi!"

Nga

Nghe vậy, Tống Kim An khựng lại. Điền Tĩnh tỉnh rồi? Vẻ mặt anh ta thay đổi. Theo bản năng, anh ta liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài. Ánh mắt ấy không phải vì chột dạ khi nhắc đến hai từ " đối tượng ", mà bởi vì chuyện ở khe núi ngày đó vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh ta.

Môi anh ta mấp máy, nhưng không kịp nói thêm điều gì, đành vội vàng rời đi.

Bàn tay cầm bút của Cố Nguyệt Hoài khựng lại. Cô ngẩng đầu nhìn cánh cửa phòng bệnh vừa bị đẩy toang.

Quả thật, Điền Tĩnh rất có số, mạng lớn. Hôn mê vài ngày mà vẫn có thể tỉnh lại.

Cố Nguyệt Hoài đứng dậy, không giải thích gì thêm, cầm bản vẽ, lẳng lặng đi theo Tống Kim An đến phòng bệnh của Điền Tĩnh.

Khi đến nơi, cô nhận ra Tống Kim An đã sắp xếp cho Điền Tĩnh một phòng bệnh vô cùng yên tĩnh.

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...