Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 829
Cập nhật lúc: 2024-12-29 00:04:05
Lượt xem: 36
Sáng sớm hôm sau, khi Cố Đình Hoài trở về từ việc cuốc đất sau nhà, anh thấy Cố Nguyệt Hoài đã dậy từ lâu và chuẩn bị bữa sáng.
"Sao dậy sớm thế?" Anh hỏi, ánh mắt mang chút ngạc nhiên.
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, múc cháo nóng trong nồi ra, đưa cho anh:
"Còn phải đến điểm thanh niên trí thức. Hai ngày trước bị mắc kẹt, công việc đã trì hoãn rất nhiều rồi . Giờ phải nhanh chóng bắt đầu lại thôi nếu không sẽ không kịp giao bài về toà soạn đúng thời hạn ."
Cố Đình Hoài im lặng, chỉ mím môi gật đầu. Hai anh em ngồi bên bàn, bữa sáng chỉ có cháo gạo tẻ thơm ngào ngạt, thêm dưa muối và bánh trứng chiên, đơn giản nhưng ấm cúng.
Vừa uống một ngụm cháo, Cố Nguyệt Hoài vừa dặn dò:
"Anh cả, lát nữa em đi rồi. Chờ Thiếu Ly và Thiếu Đường thức dậy, anh giúp họ hâm nóng bữa sáng nhé. Cơm trưa thì chờ em về làm, buổi chiều anh mang cơm đến bệnh viện huyện."
Cố Đình Hoài gật đầu đáp:
Nga
"Được, nhưng hai ngày nay nhóm thanh niên trí thức ở đó rối tung rối mù. Em đến cũng chưa chắc đã làm được gì."
"Rối tung rối mù?" Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, hơi ngạc nhiên.
Nghĩ kỹ lại, cô nhớ tới việc Tống Kim An và Yến Thiếu Ngu mấy ngày nay đều không có ở đây. Thôi Hòa Kiệt thì chẳng tìm được ai để nịnh bợ, trong khi những người khác lại coi Tống Kim An là trụ cột. Người này lại cả ngày ở trong bệnh viện xoay quanh , nhóm thanh niên trí thức không rối loạn mới là lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/829.html.]
Có điều , việc quản lý nhóm thanh niên trí thức không phải trách nhiệm của cô, nên cô không lo lắng nhiều.
Cố Đình Hoài khẽ nheo mắt, nói: "Vậy thì em chú ý một chút, có việc gì cần giúp đỡ thì cứ về tìm anh ."
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, ăn xong bữa sáng liền rời khỏi nhà, hướng đến điểm tập trung của thanh niên trí thức.
Sáng sớm, cả đội xã viên đã tụ tập đông đúc, tiếng cười nói rộn ràng, mỗi người khiêng cuốc, cõng sọt lên núi để đào cây củ đậu.
Nhìn thấy hi vọng dường như làm cho cả đại đội người nào người nấy đều trở nên ngập tràn sức sống .
Khi Cố Nguyệt Hoài đi vào điểm tập trung của thanh niên trí thức, nhóm thanh niên trí thức đang tụ tập dùng bữa sáng.
"Cố đồng chí?! Cô thật sự đã trở lại!" Bùi Dịch vừa nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, lập tức đứng bật dậy, nét mặt tràn đầy vẻ vui mừng.
Dù sao thì giữa họ cũng là đồng nghiệp, và cũng là hai người duy nhất khác biệt so với những thanh niên trí thức còn lại trong nhóm.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, đáp lại một cách khách sáo:
"Ừ, tôi đã trở lại."
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》