Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 813

Cập nhật lúc: 2024-12-28 17:26:20
Lượt xem: 85

Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu trở về phòng bệnh, lúc này Yến Thiếu Đường đã ngủ say.

Yến Thiếu Ly tò mò hỏi: "Anh, Tống... Các anh vừa nói chuyện gì vậy?"

Yến Thiếu Ngu không trả lời cô ấy, chỉ nhìn sang Cố Nguyệt Hoài: "Hôm nay muộn rồi, các em về trước đi."

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, vẻ mặt không vui: "Anh không về à? Hôm qua cũng chưa nghỉ ngơi đàng hoàng."

Yến Thiếu Ương nằm trên giường bệnh, lên tiếng phụ họa: "Đúng vậy, anh, anh về đi. Có Thiếu Ly ở đây trông chừng, sẽ không sao đâu."

Yến Thiếu Ngu lắc đầu, ánh mắt dừng lại trên Cố Tích Hoài, người đang ôm Yến Thiếu Đường: "Anh ba Cố, hôm nay nhờ anh chăm sóc Yến Thiếu Đường. Thiếu Ly, em cũng về cùng mọi người đi. Tối nay anh sẽ ở lại chăm sóc Thiếu Ương."

Nga

Yến Thiếu Ly còn định nói gì đó nhưng thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Yến Thiếu Ngu, cô lập tức im lặng, không dám phản bác.

Cố Tích Hoài ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói: "Chắc tôi không chăm sóc được Thiếu Đường đâu. Tôi phải ở lại chăm sóc cha tôi. Nguyệt Hoài, em dẫn Thiếu Đường và Thiếu Ly về nhà đi. Em biết chìa khóa ở đâu mà. Không rõ anh cả đã về chưa nữa."

Cố Nguyệt Hoài nghe vậy, kiên quyết nói: "Đêm nay em ở lại chăm sóc cha, anh về đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/813.html.]

Cố Tích Hoài nhíu mày, giọng điệu trầm xuống: "Em chăm sóc tiện hơn hay anh tiện hơn?"

Cố Nguyệt Hoài im lặng một lúc, cuối cùng không nói thêm gì, chỉ nhìn Yến Thiếu Ngu, biết rõ không thể thay đổi được quyết định của anh. Cô thở dài: "Vậy tối nay các anh nhớ ra ngoài mua đồ ăn. Bọn em đi về trước."

Cố Tích Hoài nhẹ nhàng đặt Yến Thiếu Đường đang ngủ say vào tay Cố Nguyệt Hoài, nói: "Về đi thôi."

Khi ra khỏi phòng bệnh, Cố Nguyệt Hoài như nhớ ra điều gì đó, kéo Cố Tích Hoài sang một bên, nhỏ giọng nhắc nhở: "Em đi rồi, anh đừng làm khó Thiếu Ngu. Là em theo đuổi anh ấy, anh ấy bị ép buộc thôi."

Cố Tích Hoài nghẹn lời, tức giận nói: "Cố Nguyệt Hoài, sao da mặt em có thể dày như thế?"

Cố Nguyệt Hoài không bận tâm, ánh mắt uy h.i.ế.p nhìn anh: "Anh có nghe em nói không?"

"Hừ, anh biết rồi!" Cố Tích Hoài bĩu môi, có chút bực bội. Thực ra, anh từ sau khi bé bắt đầu tỉnh ngộ triệt để thay đổi bản thân , anh cũng đã thật lòng đón nhận bé , nhưng mà bé càng ngày càng quá đáng a , có nam nhân liền ngay lập tức khuỷu tay quẹo ra ngoài. Đề phòng anh như vậy là sợ anh ăn thịt người ta sao ! Tức giận a !

Cố Nguyệt Hoài yên tâm, nhìn Yến Thiếu Ngu nói: "Bọn em đi đây."

Yến Thiếu Ngu khẽ đáp: "Ừ." Anh tiễn Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ly ra khỏi bệnh viện, tiện tay chặn một chiếc xe lừa. Sau khi dặn hai người ngồi cẩn thận, xe lừa lộc cộc rời khỏi huyện Thanh An, anh mới quay trở lại.

《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》

Loading...