Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 809
Cập nhật lúc: 2024-12-28 12:01:17
Lượt xem: 44
Anh mở cửa, trước mắt lại là khuôn mặt Tống Kim An.
Lông mày anh nhíu lại, khóe môi mím chặt, ánh mắt phức tạp nhìn đối phương, vừa nhìn liền biết người này đến đây tìm phiền toái .
"Thanh niên tri thức Tống? Cậu đến đây làm gì?"
Cố Tích Hoài đứng chắn ngay cửa, không chịu nhường đường.
Tống Kim An nhìn vào phòng, ánh mắt lướt qua Yến Thiếu Ngu và Cố Nguyệt Hoài, hai tay siết chặt, cổ họng khẽ động. Anh ta nói:
"Tôi vừa xuống tầng thăm chú Cố, nghe chú nói Thiếu Ngu và biên tập Cố đã trở lại."
Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, nói:
"Chúng ta ra ngoài nói chuyện."
Cô biết, sớm muộn gì cũng phải đối diện với Tống Kim An. Việc cô đ.â.m Điền Tĩnh ngay trước mặt anh ta nhưng anh ta lại không vạch trần trước công an đúng là điều kỳ lạ. Nhưng nếu anh ta chịu giúp cô che giấu chuyện này , thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
Cô cần thiết nói chuyện với Tống Kim An , thăm dò ý định của anh ta và tình hình hiện tại của Điền Tĩnh.
Đương nhiên, cô cũng không có ý định cầu xin Tống Kim An, bởi vì dù thế nào đi nữa, trong lòng cô, Tống Kim An vẫn như cũ là kẻ địch . Anh ta cùng Điền Tĩnh là một nhóm , mỗi khi đối mặt, trong lòng cô luôn không thể kìm chế được cảm giác bài xích và cảnh giác.
Yến Thiếu Ngu khẽ liếc Tống Kim An, ánh mắt điềm tĩnh , không chút nào che giấu nắm lấy tay Cố Nguyệt Hoài, bình thản nói:
"Cùng đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/809.html.]
Tống Kim An nhìn hai người nắm tay nhau, môi mím chặt, lòng đầy tâm sự.
Yến Thiếu Ngu kéo tay Cố Nguyệt Hoài. Lúc đi ngang qua Cố Tích Hoài, anh nghe được tiếng nói nhỏ như muỗi của anh ba :
"Bảo vệ con bé cho tốt."
"Yên tâm." Yến Thiếu Ngu gật đầu, khuôn mặt tuấn tú lộ ra vẻ lạnh lùng.
Cố Nguyệt Hoài bật cười nhè nhẹ. Một Tống Kim An thôi thì làm sao có thể khiến tình thế vượt khỏi tầm kiểm soát?
Ba người rời khỏi bệnh viện, đi tìm một con đường vắng vẻ.
Sau cơn mưa, không khí ngập tràn mùi đất ẩm. Tống Kim An siết chặt nắm tay, môi mím lại, sắc mặt có phần tái xanh. Dáng vẻ điềm đạm, ôn hòa thường ngày nay nhuốm màu lo âu và khó hiểu. Cuối cùng, anh ta lên tiếng, giọng nói khẽ run:
"Tôi có thể hỏi... tại sao cô lại muốn g.i.ế.t cô ấy không?"
Cố Nguyệt Hoài còn chưa kịp mở miệng, Yến Thiếu Ngu đã nhíu mày, giọng trầm trầm nhưng đầy lạnh lùng:
"Ai g.i.ế.t ai ?"
Nga
Âm điệu của anh tuy dễ nghe nhưng lại sắc bén như lưỡi dao:
"Cậu còn không làm rõ tình huống à? Lẽ nào không phải Điền Tĩnh là người cắt đứt dây thừng, khiến tất cả những chuyện này xảy ra ? Bị nhốt ở dưới khe núi , cách biệt với thế giới bên ngoài , không bị đất lở chôn vùi thì cũng suýt nữa trở thành mồi ngon trong miệng sói và gấu !"
《 Các bạn yêu quý , xin phép làm phiền mọi người 1 chút ạ , nếu các bạn cảm thấy truyện hay xin phép cho chủ sốp xin 1 vote cho chương trình ATVNCG trong giải đề cử của wechoice.vn ạ . Cảm ơn các bạn rất nhiều . Yêu mọi người !》