Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 793

Cập nhật lúc: 2024-12-27 18:44:53
Lượt xem: 15

Khi bị công an nhân dân thẩm vấn, Hứa Tấn Phương không hề né tránh, thẳng thắn thừa nhận:

"Người là do tôi giết. Nhưng ông ta đáng chết!"

Sau đó, bà ta kể lại toàn bộ những việc bẩn thỉu mà Lý Vệ Đông đã làm trong suốt những năm qua, thậm chí còn chỉ rõ nơi chôn xác những nạn nhân khác. Từng lời khai của bà ta khiến hai công an nhân dân liên tục biến sắc, mặt đầy vẻ khó tin.

Hứa Tấn Phương bình tĩnh nói:

" Nữ thanh niên trí thức nhảy sông tự tử , khi đó vẫn còn đang mang thai. Các anh không tin thì cứ đào lên mà xem."

Một trong hai công an nhân dân giận dữ quát:

"Lý Vệ Đông đã làm nhiều chuyện ác như vậy, tại sao các người còn che giấu cho ông ta?"

Nghe vậy, Hứa Tấn Phương bật cười, giọng điệu mỉa mai:

"Che giấu? Các anh tưởng không ai từng lên tiếng sao? Nhưng nói ra thì được gì? Chú ruột của Lý Vệ Đông là chủ nhiệm công xã, lời ông ta còn lớn hơn cả bí thư. Các anh có thể quản được à?"

Những lời này vừa thốt ra, vụ án vốn tưởng chỉ là g.i.ế.t người thông thường nay lại xuất hiện thêm yếu tố bao che đồng loã liên luỵ đến lãnh đạo cao cấp của công xã .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/793.html.]

Hai công an nhân dân nhìn nhau, gương mặt đầy u sầu. Bọn họ chỉ là ra ngoài tìm người thôi mà , không ngờ lại gặp phải một vụ án mạng , lại còn liêu luỵ sâu như vậy . 

Nga

Bốn phía lặng im, tất cả người trong đại đội Liễu Chi đều không ai lên tiếng, giống như chẳng nghe thấy lời của Hứa Tấn Phương. Nhiều năm như vậy , cuối cùng cũng đến ngày này , những chuyện quá khứ đầy bụi bặm cuối cùng cũng bị vạch trần ra ngoài ánh sáng , nhưng có lẽ kết cục cuối cùng vẫn là im lặng bị chìm vào quên lãng không gợi nên nổi một bọt sóng nào .

Dân làm sao có thể đấu với quan !

Hai công an nhân dân không nói thêm lời nào, tiến lên còng tay Hứa Tấn Phương, chuẩn bị đưa bà đi.

Bỗng nhiên, A Lâm chỉ thẳng vào Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, lớn tiếng kêu:

"Đồng chí công an nhân dân! Vài ngày trước hai người này đã cấu kết với thanh niên tri thức xuống nông thôn, trộm bò của đại đội chúng tôi! Các đồng chí phải bắt cả bọn họ đi!"

Cố Nguyệt Hoài trợn tròn mắt, không khỏi thấy buồn cười trước sự cố chấp của A Lâm.

Cô nhếch môi, giọng nói đầy tức giận:

"Đồng chí công an nhân dân, chuyện trộm bò này hoàn toàn là vô căn cứ. Nếu thật sự chúng tôi trộm bò, lẽ nào còn dám đứng đây chờ các đồng chí đến bắt sao?"

A Lâm không chịu buông tha, hét lớn:

"Chính là các người! Mọi người đều có thể làm chứng!"

Loading...