Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 776

Cập nhật lúc: 2024-12-27 10:06:02
Lượt xem: 33

Là người thuộc đại đội sản xuất Đại Lao Tử, Cố Nguyệt Hoài tin rằng mình có thể từ trong tay xã viên của đại đội Liễu Chi an toàn thoát thân . Cô không lo cho bản thân, mà chỉ không muốn Yến Thiếu Ương phải trì hoãn kéo dài thời gian , hiện tại thời gian đối với cậu ấy rất quan trọng , kéo dài một phút là cơ hội cứu chữa của cậu ấy lại càng giảm đi một chút .

Cô nhanh chóng dặn dò: "Thiếu Ly, trên đường đi nhớ mớm nước cho Thiếu Ương. Nhất định phải cho cậu ấy uống nước, nghe rõ chưa?"

Yến Thiếu Ly đỏ mắt khẽ gật đầu, ánh mắt có chút hổ thẹn khi nhìn về phía mấy người còn lại. Miệng cô mở ra định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng. Rõ ràng cùng đến đại đội Liễu Chi, nhưng giờ cô và anh hai là người rời đi trước.

Nga

Uông Tử Yên nhẹ nhàng lắc đầu, mỉm cười trấn an: "Không sao đâu, đừng sợ. Đi trước đi."

Cô ấy hiểu rõ Yến Thiếu Ly từng suýt bị Lý Vệ Đông hãm hại, nên việc cô ấy sợ hãi đại đội Liễu Chi là điều dễ hiểu. Thêm vào đó, người đến cứu họ chính là anh cả của cô ấy, vì vậy Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Ương rời đi trước cũng hợp lý.

Vân Viện cũng nhanh chóng lên xe, trong tay còn giữ chứng cứ quan trọng. Cô tin rằng những gì mình mang theo có thể giúp làm sáng tỏ mọi chuyện.

Lôi Nghị nắm lấy tay Kim Xán, nở nụ cười động viên với Yến Thiếu Ly, sau đó nói với Yến Thiếu Ương: "Được rồi, mọi người đi nhanh đi! Thiếu Ương, cậu mau điều trị cho tốt. Đến lúc chúng tôi vào viện thăm, cậu nhất định phải khỏe lại!"

Nghe lời động viên này, lòng Yến Thiếu Ương chua xót. Cậu ấy muốn mở miệng đáp lại nhưng cảm giác như cổ họng mình bị chặn bởi một đám bông, không thốt nên lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/776.html.]

Siết chặt nắm đấm, Yến Thiếu Ương cảm thấy mất mát. Từ nhỏ cậu và Thiếu Ly đã luôn trốn sau lưng anh cả. Không ngờ rằng khi lớn lên, tình cảnh vẫn y hệt. Lúc nguy hiểm, cậu chỉ có thể nằm bất lực, chờ người khác cứu giúp.

Tiếng bước chân của nhóm xã viên đại đội Liễu Chi ngày càng gần, kèm theo những tiếng hô hét đầy giận dữ. Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, hối thúc: "Đi nhanh!"

Ngay lúc này, Yến Thiếu Ngu đột ngột nhảy xuống từ vị trí đánh xe, bước tới trước mặt Vân Viện và hỏi: "Biết đánh xe không?"

Vân Viện ngạc nhiên nhưng vẫn khẽ gật đầu.

Yến Thiếu Ngu gật đầu, đưa cuốn sổ da xanh trong tay cho cô ta: "Dẫn bọn họ vào huyện rồi đưa đến bệnh viện. Chúng tôi sẽ nhanh chóng đuổi theo."

Nói xong, anh kéo thứ gì đó từ cổ áo ra và nhét vào túi áo của Yến Thiếu Ly.

Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Ương đều ngỡ ngàng, đồng thanh kêu lên: "Anh cả!"

Lông mày Yến Thiếu Ngu khẽ giật, giọng anh dứt khoát: "Đi đi."

Loading...