Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 73
Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:45:22
Lượt xem: 2
Bộ dạng muốn khóc lại cố kìm nén quả nhiên là vừa thấy đã thương, ngay cả cô nếu không biết bộ mặt thật sự của cô ta có khi còn nảy sinh long thương hại, huống chi là anh hai cô, một người vốn đã đem lòng mến mộ cô ta. Cố Duệ Hoài đi bên cạnh, cũng đau lòng nhíu mày.
"Tiểu Tĩnh, đừng khóc nữa, rốt cuộc em đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Nhậm Thiên Tường chẳng qua chỉ là một tên cặn bã khốn nạn, ai cũng biết em không thể nào thích anh ta, chắc chắn không có gì phải nghi ngờ đâu. Trời lạnh rồi, em đừng khóc nữa, nếu không tí nữa mặt sẽ bị nẻ đó."
"Yên tâm, anh nhất định sẽ đánh Nhậm Thiên Tường một trận để báo thù cho em!"
Cố Nguyệt Hoài nghe vậy, cảm thấy anh hai mình quả thật là có tố chất của một kẻ si tình, dù biết mình không xứng đáng với đối phương, và đối phương cũng chả có tình cảm gì vượt quá giới hạn với mình cả nhưng vẫn cố chấp bám theo hiến ân cần, ánh mắt cô trở nên nặng nề.
Hình như Điền Tĩnh không thể chịu đựng được nữa, quay đầu lại, bình tĩnh nói: "Anh nói đủ chưa? Người hại tôi đến nông nỗi này chính là Cố Nguyệt Hoài đấy. Tôi không muốn anh đánh Nhậm Thiên Tường, nếu muốn báo thù cho tôi thì anh hãy đánh Cố Nguyệt Hoài đi! Anh làm được sao?"
Cố Duệ Hoài khựng lại một lúc, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt chế giễu của Điền Tĩnh, trong lòng anh không khỏi dâng lên một tia không chịu phục, lạnh lùng nói: "Đánh thì đánh! Chỉ cần em nói, anh nhất định sẽ đánh cô ta một trận để xả giận cho em!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/73.html.]
Cố Nguyệt Hoài không nhịn được nữa, khẽ bật cười.
Điền Tĩnh dừng lại, bình tĩnh quay đầu nhìn Cố Nguyệt Hoài. Không hề thấy xấu hổ sau khi cáo trạng người khác đương trường bị chính chủ bắt gặp, ánh mắt cô ta u ám, đột nhiên cười lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Cố Duệ Hoài nữa, quay người đi thẳng về nhà.
"Tiểu Tĩnh! Tiểu Tĩnh!"
Cố Duệ Hoài gọi theo cô ta vài câu nhưng không hề được cô ta đáp lại, anh quay lại nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, lúc này trên mặt anh hai nhìn cô biểu cảm vô cùng lạnh lẽo, tay siết chặt quyền, ngón tay đều nổi rõ gân xanh, như thể đang cố gắng kiềm chế ngọn lửa giận trong lòng.
Nga
Anh ta nhắm mắt lại, cuối cùng vẫn không động thủ với Cố Nguyệt Hoài.
"Sau này đừng có trêu chọc Điền Tĩnh nữa, nếu không đừng trách tôi." Cố Duệ Hoài lạnh lùng nói, lướt qua Cố Nguyệt Hoài rồi đi thẳng vào nhà.
Cố Nguyệt Hoài đứng yên, cúi đầu, vẻ mặt không chút thay đổi, như thể không nghe thấy lời anh hai.