Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 714

Cập nhật lúc: 2024-12-25 18:27:49
Lượt xem: 51

Yến Thiếu Ngu chọn một con đường xa lạ. Nơi đó hoang vu, cỏ dại mọc thành bụi, không có dấu hiệu con người từng đặt chân.

Cô bước theo sau anh, trầm ngâm hỏi:

“Chúng ta không trở về căn nhà gỗ sao?”

Yến Thiếu Ngu lắc đầu:

“Trước căn nhà gỗ có xác sói. Với gấu, đó là con mồi của nó. Chúng ta không thể quay lại.”

“Con mồi?” Cố Nguyệt Hoài nghi hoặc. “Gấu không ăn xác c.h.ế.t phải không? Tôi nhớ có người từng nói, nếu gặp gấu, cứ nằm giả c.h.ế.t sẽ an toàn. Đây là sai sao?” Cô từ nhỏ đến lớn còn chưa bao giờ nghi ngờ vào lời truyền tai đó đâu .

Yến Thiếu Ngu trầm mặc vài giây, rồi giải thích:

“Gấu không ăn đồ thối rữa.”

Nói cách khác, nếu gặp gấu mà nằm xuống giả chết, nó sẽ nghĩ con mồi vừa mới chết, thịt còn tươi, không cần tốn sức săn bắt. Đó thực sự là một lựa chọn ngu ngốc.

Cố Nguyệt Hoài ngẫm nghĩ rồi gật đầu, ngước mắt nhìn khung cảnh tối đen:

“Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/714.html.]

Yến Thiếu Ngu dừng lại, giọng điệu bình thản:

“Đi đâu cũng được, chỉ cần rời xa nguồn nước.”

Trên quãng đường tiếp theo, hai người im lặng.

Yến Thiếu Ngu đang hồi tưởng về khoảnh khắc trước đó trong nước, khi anh ngậm lấy đôi môi lạnh băng, mềm mại và no đủ . Anh cẩn thận suy nghĩ, nếu lúc ấy người bên cạnh anh không phải là Cố Nguyệt Hoài mà là Điền Tĩnh, hoặc là bất kỳ một người nào khác, cho dù mạo hiểm bị gấu phát hiện, anh cũng sẽ không làm như vậy.

Vì vậy, những lời vừa rồi anh nói với Cố Nguyệt Hoài chỉ là dối lòng tuỳ tiện cấp ra một cái cớ mà thôi .

Ý niệm này khiến hắn cảm thấy chút nản lòng và nặng nề . Anh luôn bài xích Cố Nguyệt Hoài đến gần, nhưng cuối cùng lại không thể ngăn nổi tâm của mình dần dần suy nghĩ về cô.

Anh thậm chí còn không hiểu rõ cô, không biết vì sao ngay từ lần đầu gặp mặt cô lđã nhận định anh và đối xử đặc biệt với anh như vậy.

Cố Nguyệt Hoài im lặng bước đi, trong đầu tràn ngập hình ảnh của Điền Tĩnh và Tống Kim An ở căn nhà gỗ.

Nga

Hai người đó trong lòng cô chẳng khác nào “cá mè một lứa”, rốt cuộc họ là mệnh trung đã định phu thê. Cô g.i.ế.c c.h.ế.t Điền Tĩnh, cũng coi như là phá vỡ đoạn nhân duyên ấy , chỉ là không biết Tống Kim An sẽ có thái độ gì. Lúc đó, cô vội vã rời đi, chưa kịp lưu tâm quan sát biểu cảm của anh ta .

Đời trước oanh oanh liệt liệt thù hận, đời này cũng coi như là có cái kết .

Chính là , chỉ cần Tống Kim An còn sống, có thể rời khỏi nơi này , hắn có thể đến cục cảnh sát tố cáo cô gi.ế.t người, lúc đó cô sẽ phải ngồi tù, phải vì cái c.h.ế.t của Điền Tĩnh mà chịu tội. Ý niệm này khiến cô chợt rùng mình, toàn thân lạnh toát.

Loading...