Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 700

Cập nhật lúc: 2024-12-25 10:03:55
Lượt xem: 70

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, khóe môi hơi cong lên, giọng điệu thêm phần mỉa mai:

"Anh cả tôi từng cứu mạng Trần Nguyệt Thăng, cô không biết sao? Ân cứu mạng thì phải lấy thân báo đáp. Thân anh ta anh cả tôi lại không có gì dùng . Anh cả tôi chỉ có một đứa em gái là tôi, chẳng lẽ anh ta không nên cưới tôi? Tiếc là, Trần Nguyệt Thăng người này , các điều kiện khác đều tốt , chỉ có điều mắt mù, lại nhìn trúng cô."

Cô nói tiếp, đôi mắt ánh lên sự châm biếm:

"Hầy, cô thử nói xem. Trước đây, những thứ cô ăn , mặc dùng đều là của Trần Nguyệt Thăng đưa tới . Thế mà giờ đây, mới qua đi chưa được bao lâu , cô lại thản nhiên nói mình thích một người đàn ông khác. Như vậy mà cô còn dám bảo tôi suy nghĩ hạn hẹp à? Mặt đâu ?"

Mỗi lời nói sắc bén như lưỡi dao, khiến sắc mặt Điền Tĩnh hết tái xanh lại trắng bệch.

Lời vừa dứt, cả Yến Thiếu Ngu và Tống Kim An đều đồng loạt quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài.

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, thong thả lật xiên thịt khác trên bếp, nhẹ giọng hỏi:

"Các anh tò mò à?"

Cô cười cười, bắt đầu kể:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/700.html.]

"Cũng không có gì là không thể nói cả . Trước đây tôi rất béo, ít nhất cũng phải 200 cân đi . Không cần tôi nói, các anh cũng đoán được, với dáng vẻ như vậy, chẳng ai muốn cưới tôi cả. Đúng lúc ấy, Trần Nguyệt Thăng nợ anh cả tôi một mạng, nên tôi mới như nhìn thấy hy vọng , ăn vạ anh ta . Thà lấy anh ta còn hơn chẳng có ai thèm lấy sau đó bị mọi người trong thôn soi mói cười nhạo ."

Khi nói ra lời này, Cố Nguyệt Hoài dùng ngữ khí hết sức tự nhiên, không hề tỏ ra chút xấu hổ hay e ngại.

Khóe miệng Tống Kim An giật nhẹ, ánh mắt nhìn cô càng thêm phức tạp.

Yến Thiếu Ngu khẽ nhếch môi, trong đôi mắt đen láy thoáng qua một nụ cười nhàn nhạt hiếm thấy.

Cố Nguyệt Hoài nhún vai, trong căn nhà gỗ hoang vắng, có thể đem những chuyện này thành chuyện cười để kể lại, cũng coi như vật tẫn kỳ dụng.

Cố Nguyệt Hoài vẻ mặt không mấy bận tâm tiếp tục nói :

“Để có thể gả cho Trần Nguyệt Thăng, tôi thường xuyên dùng tiền và phiếu lương trong nhà để lấy lòng anh ta, thậm chí là cả em gái anh ta. Thế nhưng, Trần Nguyệt Thăng lại coi tôi như một kẻ ngốc, một bên thái độ mập mờ treo tôi , quay đầu lại thân thiết, nóng bỏng với Điền Tĩnh.”

Nga

Cô nhướng mày, giọng điệu bỗng trầm xuống, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Điền Tĩnh:

"Đương nhiên, thù hận giữa tôi và cô không phải vì Trần Nguyệt Thăng. Mà là bởi vì..."

Loading...