Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 686
Cập nhật lúc: 2024-12-24 20:23:04
Lượt xem: 19
Lời vừa thốt ra, bầu không khí lập tức lan tỏa một cảm giác xấu hổ .
Yến Thiếu Ngu thật sự chưa từng gặp ai có thể khiến "làm khó dễ" trở nên tự nhiên như vậy, cô dường như hoàn toàn không bận tâm đến ánh mắt của người khác, thậm chí còn tcảm thấy thích thú .
Tống Kim An nổi danh ôn nhu điềm tĩnh ở thủ đô cũng bị cô chọc cho suýt đánh vỡ cả hình tượng .
Điền Tĩnh mở miệng, vì Tống Kim An cầu một miếng ăn, Cố Nguyệt Hoài vừa nói ra những lời này đó , Tống Kim An rốt cuộc là đồng ý hay không đồng ý ?
Nga
Đồng ý nói chẳng phải là có vẻ vong ân phụ nghĩa, trong ngoài không phải người ? Không đồng ý nói, hôm nay chắc chắn là muốn đói bụng vượt qua . Bất quá, với sự hiểu biết của anh về Tống Kim An, cậu ta khẳng định sẽ không đồng ý , thậm chí sẽ vì vậy mà sinh ra chút mâu thuẫn với Cố Nguyệt Hoài .
Chỉ là anh không biết liệu đây có phải chính là mục đích của Điền Tĩnh, khiến Tống Kim An chán ghét Cố Nguyệt Hoài ?
Quả nhiên, ngay sau đó, Tống Kim An đã đưa ra câu trả lời .
Anh ta im lặng một lúc, mu bàn tay nổi lên những gân xanh, đột ngột cuộn lại . Sau một lúc lâu, anh ta mới mở miệng, ngữ khí lạnh lùng: “Không cần, cảm ơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/686.html.]
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhếch môi, không hề bận tâm đến giọng điệu lạnh lùng của Tống Kim An. Ngược lại , lại tiếp tục xả một cái chân thỏ , đưa cho Yến Thiếu Ngu: “Nhạ, tôi đã mời , anh ta không ăn, vậy thì để lại cho chúng ta càng nhiều. Anh ăn nhiều một chút.”
Yến Thiếu Ngu khẽ cong môi, cẩn thận nhìn Cố Nguyệt Hoài, ánh mắt như thể đang quan sát một sinh vật kỳ lạ.
Cố Nguyệt Hoài, cô thực sự biết cách chọc tức người khác.
Tống Kim An liếc nhìn Điền Tĩnh, cuối cùng nghẹn một hơi, nói:
"Đồng chí Điền, chắc cô đói rồi. Tôi ra ngoài tìm cái gì đó ăn."
Sắc mặt Điền Tĩnh tái nhợt, cô ta đưa tay nắm chặt vạt áo Tống Kim An, giọng nghẹn ngào lắc đầu:
"Tôi không đói, anh đừng đi... Bên ngoài nguy hiểm lắm."
Cô ta thanh âm mang theo chút nức nở, trong ánh mắt tràn đầy là không tha và lo lắng dành cho Tống Kim An. Nhìn Điền Tĩnh như vậy ngay lập tức cơn tức giận của Tống Kim An đối với hành động của Cố Nguyệt Hoài dường như cũng được vuốt phẳng , khiến lòng anh ta trở nên mềm mại .
Yến Thiếu Ngu chẳng bận tâm đến khung cảnh này, chỉ cắm cúi ăn thịt thỏ, anh ăn một cách nhanh chóng và thành thạo, chẳng mấy chốc đã ăn sạch sẽ.