Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 632
Cập nhật lúc: 2024-12-23 15:08:40
Lượt xem: 42
Cố Chí Phượng nhìn những đồng hương xung quanh, trong mắt ông lộ ra sự thương xót và đồng cảm.
Họ cùng nhau trải qua nạn đói năm đó , khi mà t.h.i t.h.ể nằm la liệt khắp nơi, đổi con cho nhau ăn chuyện trái luân thường đạo lý như thế mà cũng trở thành chuyện thường tình , có thể thấy , cơn đói có thể tra tấn hành hạ con người đến mức mất lý trí , mất cả nhân tính . Có những người, phải rời bỏ quê hương, đến những vùng đất xa xôi để kiếm sống. Cho đến nay, vẫn không có một tin tức nào chuyển về , chẳng ai biết họ còn sống hay đã chết.
Rốt cuộc, khát vọng sống của con người rất mãnh liệt , khi bị dồn vào bước đường cùng việc gì họ cũng dám làm , chỉ để tồn tại .
Cố Đình Hoài quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài, thấy cô vẫn bình thản, anh khẽ hỏi: "Bé, em nghĩ bí thư chi bộ sẽ chia lương thực như thế nào?"
Cố Nguyệt Hoài nhếch môi, nhìn Vương Phúc đứng thẳng lưng ở phía trên, ông ta hôm nay có vẻ rất khác, tinh thần tràn đầy, rõ ràng là đã có kế hoạch, chuẩn bị đối phó với những xã viên khó chơi như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/632.html.]
Cô khẽ mở miệng, thản nhiên nói: "Tổng lương thực sẽ được chia đều."
Cố Đình Hoài nghe xong thì sửng sốt, anh hỏi lại: "Chia đều? Liệu mọi người có đồng ý không?"
Chính cái gọi là “Công điểm, công điểm, vận mệnh xã viên !”, đây là thù lao lao động được tích luỹ , kết toán vào mỗi cuối năm , mỗi nhà sẽ được phân chia lương thực dựa vào số điểm công này. Vì lượng lương thực không đủ thực hiện theo quy tắc , nên không ấn công điểm phân phối, mà lại tính theo điểm trung bình. Ai mà lại muốn như vậy chứ?
Nga
Trong nhà có nhiều lao động, công điểm lại tích lũy được nhiều, hàng năm đều có một lượng lương thực dư nhất định . Hiện tại chia đều cho mỗi nhà chẳng khác nào một cách biến tướng để họ phải chia phần lương của mình cho những nhà ít lao động , ít công điểm tích luỹ , như vậy chẳng phải là quá bất công sao . Chắc chắn quyết định này sẽ chẳng được thông qua dễ dàng .
Cố Nguyệt Hoài cong môi cười: "Không đồng ý thì sao? Nếu không chia đều, sẽ có người đói chết."
Đời trước, Vương Phúc cũng chính là ở lúc tóc đều mau bị chuyện này làm cho bạc trắng thời điểm , dứt khoát tuyên bố quyết sách dùng điểm trung bình để phân lương thực. Quả thực trong đội đã xảy ra một trận náo loạn, nhưng nếu không làm như vậy, việc phân chia lương thực, ai được trước ai được sau, sẽ trở thành vấn đề lớn. Dù phân cho ai trước cũng chẳng thể hợp lý.