Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 608

Cập nhật lúc: 2024-12-22 20:47:26
Lượt xem: 36

Cố Đình Hoài cũng không khỏi ngạc nhiên, ánh mắt nhìn về phía Cố Tích Hoài như muốn hỏi, người này là bạn của em sao?

Người lạ kia đứng dậy, hơi nghiêng đầu gật chào hai người, tự giới thiệu: "Tôi là Yến Thiếu Ngu, thanh niên trí thức mới từ thủ đô xuống nông thôn, đồng thời cũng là... anh cả của Thiếu Đường."

"Anh cả của Thiếu Đường?"

"Anh cả của Thiếu Đường?"

Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đồng thanh thốt lên, dường như không dám tin vào tai mình. Ánh mắt hai người không ngừng di chuyển giữa Yến Thiếu Ngu và Yến Thiếu Đường, càng nhìn càng thấy hai người có nét giống nhau .

Cố Nguyệt Hoài lúc này đã vớt gà hầm ra khỏi nồi, thả mì sợi cùng cải xanh vào canh. Quay đầu lại, cô nhẹ nhàng kể lại toàn bộ câu chuyện, từ việc cứu Yến Thiếu Đường ở thành phố Chu Lan cho đến khi biết cô bé này là em gái ruột của thanh niên trí thức họ Yến.

Nghe xong, Cố Chí Phượng không khỏi thở dài cảm thán: "Thật đúng là duyên phận! Cô bé được cứu từ Chu Lan, hóa ra lại là em gái ruột của cậu. Nếu chuyện này không phải duyên phận, thì chẳng biết phải dùng lời nào để giải thích nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/608.html.]

Có Yến Thiếu Đường làm cầu nối, Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài nhìn Yến Thiếu Ngu càng thêm thiện cảm. Cố Chí Phượng vốn là người hay nói , hiện giờ trong nhà lại có khách , ông không khỏi lại nhiều lời một chút , ông ngồi xuống cạnh lò sưởi, trò chuyện với Yến Thiếu Ngu. Càng nói càng thấy hợp ý, ông cười tươi bảo: "Thiếu Ngu à, bé nói đúng, từ nay về sau chúng ta là người một nhà, thường xuyên qua lại nhé."

Yến Thiếu Ngu thoáng thất thần trước sự thân thiện của Cố Chí Phượng, ánh mắt có chút ngẩn ngơ.

Cố Đình Hoài đứng bên cạnh liền cười trêu: "Cha à, đừng làm Thiếu Ngu sợ chứ."

Cố Tích Hoài bấy giờ đang ôm Yến Thiếu Đường ngồi bên cạnh, mắt nhìn cảnh tượng trước mặt mà thầm tặc lưỡi. Anh cũng rất muốn biết, nếu lão cha và anh cả biết Cố Nguyệt Hoài coi trọng Yến Thiếu Ngu, liệu còn dễ dàng nói chuyện thế này không?

Cố Nguyệt Hoài lúc này đã chuẩn bị xong bữa tối, nhẹ nhàng nhắc: "Dọn bàn ra đi, cơm sắp xong rồi."

Chiếc bàn nhỏ được đặt trên giường đất, bày lên tô thịt gà lớn đậm đà, mì sợi vàng óng và cải xanh tươi rói. Cả bàn ăn vừa đủ sắc, hương, vị, vô cùng phong phú.

Nga

Cố Nguyệt Hoài cẩn thận chia đồ ăn vào từng chiếc chén nhỏ, đưa cho từng người, sau đó ngồi xuống cạnh Yến Thiếu Ngu. Cô quay sang anh, dịu dàng bảo: "Thiếu Ngu, ăn nhiều vào nhé."

Loading...