Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 602
Cập nhật lúc: 2024-12-22 18:11:19
Lượt xem: 35
Tại sao lại đúng lúc là Cố Nguyệt Hoài, cô làm sao biết được tên của Thiếu Đường? Hơn nữa, tại sao Thiếu Đường lại không còn ngây ngốc nữa ? Bé gọi chị với giọng nói trong trẻo, thần sắc linh hoạt hoàn toàn giống với những đứa trẻ bình thường khác . So với trước đây không phản ứng với bất cứ thứ gì thì như là hai người hoàn toàn khác nhau .
Rốt cuộc, đã có chuyện gì xảy ra?
Nga
Cố Nguyệt Hoài giao Yến Thiếu Đường cho Cố Tích Hoài, nhìn ánh mắt cảnh giác của anh ba , không nói gì . Cô quay đầu nhìn Yến Thiếu Ngu, giọng điềm tĩnh nhưng dứt khoát:
"Thanh niên trí thức Yến, nếu có chuyện gì, chúng ta ra ngoài nói. Anh làm Thiếu Đường sợ rồi."
Yến Thiếu Ngu mặt mày như mây đen bao phủ, ánh mắt u ám nhìn Cố Tích Hoài ôm Thiếu Đường vào lòng , liếc qua một cái, chân dài bước nhanh, vén rèm lên, dẫn đầu rời khỏi phòng. Cố Nguyệt Hoài theo sau, trước khi ra ngoài còn không quên dặn dò: “Anh ba, nhớ thu thập gà cho sạch sẽ.”
Cố Tích Hoài nhìn theo bóng cô, cảm giác trong lòng phức tạp. Lúc này mà cô vẫn còn tâm trạng nghĩ đến chuyện ăn uống? Yến Thiếu Đường bám chặt cổ Cố Tích Hoài, đôi mắt long lanh gọi to:
"Chị ơi!"
Tiếng gọi quyến luyến của Yến Thiếu Đường kéo tâm trí Cố Tích Hoài trở lại. Anh cúi xuống ngắm nghía cô nhóc nhỏ xinh trong lòng mình, trong đầu hiện lên những suy đoán khiến anh vừa luyến tiếc vừa muốn cười khổ. Trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/602.html.]
Yến Thiếu Ngu đứng trong sân, đôi mày nhíu chặt, trong đôi mắt là ánh sáng leo lét của những ngọn đèn dầu .
Cảm xúc trong anh lúc này vô cùng phức tạp không thể nói rõ rốt cuộc là gì , nhưng không thể phủ nhận, việc tìm được Thiếu Đường, hơn nữa đôi mắt bé không còn mờ mịt nữa mà giống như bao đứa trẻ khác , sáng long lanh và linh động như vậy , khiến anh rất bất ngờ và cực kỳ vui mừng . Thế nhưng, vì sao lại là Cố Nguyệt Hoài? Cô đối xử tốt với anh có phải đã có chủ mưu từ trước rồi hay không ?
Bên kia, Cố Nguyệt Hoài bước ra, thấy Yến Thiếu Ngu đứng đó với vẻ mặt rối bời, cô thở dài trong lòng. Cô biết rõ anh đang nghĩ gì, cũng biết anh vốn dĩ không phải là người dễ dàng mất bình tĩnh như vậy. Nhưng lần này, tình huống đặc biệt đã khiến anh mất kiểm soát.
Cố Nguyệt Hoài tiến lại gần, ánh mắt dò xét nhìn anh:
"Thanh niên trí thức Yến, anh biết Thiếu Đường à?"
Không chờ Yến Thiếu Ngu trả lời, cô tiếp tục nhíu mày, giọng điệu như đang suy tư:
"Thiếu Ngu... Thiếu Đường... đến cả tên của hai người cũng giống nhau. Hơn nữa, ngoại hình..." Cô chợt dừng lại, như bừng tỉnh điều gì, vẻ mặt kinh ngạc: "Không lẽ anh là người thân của cô bé?"