Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 568
Cập nhật lúc: 2024-12-21 20:19:02
Lượt xem: 28
Điền Tĩnh vội vàng dùng nước lạnh rửa mặt, sau đó chạy nhanh đến phòng bếp. Hai bác gái được sắp xếp đến đây nấu cơm đã có mặt từ sớm. Một người là bác gái Lưu, người kia là bác gái Vương. Cả hai tuy lớn tuổi nhưng làm việc vô cùng nhanh nhẹn.
Bác gái Lưu đang thái rau, thấy Điền Tĩnh đến thì nhướng mắt nhìn, sau đó khẽ cười khẩy:
"Sao cô không ngủ tiếp đi?"
Bác gái Vương, người đang xào rau, lại không buông lời khó nghe, chỉ lẳng lặng làm việc.
Điền Tĩnh cắn môi, vẻ mặt áy náy, nhỏ giọng đáp:
"Cháu… cháu thật lòng xin lỗi, cháu ngủ quên."
Nga
Bác gái Lưu lạnh lùng liếc nhìn cô ta, giọng đầy chế nhạo:
"Cô mà đến muộn thêm chút nữa thì chúng tôi cũng đã nấu xong cả rồi!"
Nói xong, bà thẳng tay ném một đống rau xanh ở dưới đất vào người Điền Tĩnh:
"Đi rửa rau đi! Cả ngày chỉ biết giở mánh khóe để lười biếng. Trộm cắp vặt, cái loại người này thì tốt đẹp gì cho cam, hừ!"
Bác gái Vương liếc nhìn Điền Tĩnh, giọng điệu nhẹ hơn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/568.html.]
"Thôi, nhanh đi làm việc đi."
Điền Tĩnh là người từng vào trại lao động cải tạo, nên nhiều người trong làng chẳng có thiện cảm với cô ta. Huống hồ công việc thoải mái như nấu cơm cho nhóm thanh niên tri thức lại kiếm được tiền. Nếu Điền Tĩnh không chiếm mất một chỗ, thì có lẽ con dâu nhà bà Lưu đã được sắp xếp vào làm việc này rồi.
Hít sâu một hơi, Điền Tĩnh cúi đầu múc nước giếng lạnh buốt bắt đầu rửa rau. Nước giếng mùa này lạnh đến thấu xương, chỉ cần chạm nhẹ vào đã buốt giá, vậy mà cô ta phải nhúng tay vào để rửa rau, chẳng mấy chốc hai bàn tay đã đỏ ửng lên vì lạnh.
"Bác gái, cháu rửa rau xong rồi." Điền Tĩnh đặt rau đã rửa sạch cạnh thớt, khẽ nói.
Bác gái Lưu liếc mắt khinh thường, giọng điệu thiếu kiên nhẫn:
"Rửa xong rồi thì thái rau đi. Làm cái gì cũng lề mề chậm chạp."
Trong lòng cô ta lửa giận cuồn cuộn, hận không thể giơ tay tát một cái đem lão thái bà trước mặt tát ngất xỉu ngay lập tức, nhưng cô ta không thể làm vậy. Dù hiện tại bị cả nghìn ánh mắt chỉ trích, chịu đựng mọi uất ức, cô ta vẫn phải cắn răng nuốt xuống , tất cả chỉ vì một mục tiêu duy nhất—bắt lấy Tống Kim An!
Chỉ cần sau này cô ta bắt được Tống Kim An , thì chút tủi nhục hiện tại có đáng là gì? Đến lúc đó cô ta sẽ khiến cho những kẻ dám khinh thường cô ta phải trả giá đắt .
Bác gái Vương liếc Điền Tĩnh một cái, bất đắc dĩ nói với bác gái Lưu:
"Bà so đo với nó làm gì?"