Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 546
Cập nhật lúc: 2024-12-21 13:25:20
Lượt xem: 44
Buổi chiều, khi buổi phỏng vấn gần đến hồi kết, nhóm Ngụy Lạc và Lưu Tường cũng đã quay về. Bùi Dịch nhanh chóng trở lại công xã để nhận hành lý và chăn đệm, chuẩn bị cho cuộc sống chung với đám thanh niên trí thức. Chỉ có Cố Nguyệt Hoài không quay về mà trực tiếp tiếp tục công việc.
Cô thu dọn bản vẽ xong, vào phòng nhìn qua một lượt. Mới ngày đầu tiên gặp mặt, cô đã cảm thấy việc bản thân quá nhiệt tình lại thành ra tốt quá hoá lốp , bèn bỏ luôn ý định tạm biệt Yến Thiếu Ngu. Cuối cùng, cô xoay người rời khỏi điểm thanh niên trí thức mà không nói thêm gì.
Tống Kim An suy nghĩ một chút rồi nhanh chân đuổi theo.
Phan Nhược Nhân tình cờ nhìn thấy cảnh tượng này, khẽ cười nhạt. Cô ta không ngờ vừa tới thôn quê ngày đầu đã đụng phải "thứ dữ" như vậy. Không chỉ mê hoặc anh họ dịu dàng như ngọc của mình, Cố Nguyệt Hoài còn khiến cả Yến Thiếu Ngu cư xử khác thường.
"Một người phụ nữ nông thôn hèn mọn," Phan Nhược Nhân nhếch mép nghĩ thầm, "Tôi thật sự muốn xem thử cô ta có thủ đoạn gì ghê gớm."
Bên kia, Điền Tĩnh súc trong góc, im lặng mắt không rời nhìn Tống Kim An đuổi theo Cố Nguyệt Hoài, cùng Cố Nguyệt Hoài sóng vai mà đi. Tống Kim An cúi đầu, cười nhạt, ôn nhu cùng Cố Nguyệt Hoài nói chuyện , cùng bộ dáng khi quan tâm cô ta giống nhau .
Cô ta nghiến chặt răng, đồng tử sắc bén như d.a.o nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/546.html.]
Phía trước, Tống Kim An đã đuổi kịp Cố Nguyệt Hoài. Anh ta gọi lớn: "Biên tập Cố, cô chờ một chút!"
Cố Nguyệt Hoài quay đầu lại, ánh mắt bình tĩnh: "Thanh niên trí thức Tống, có chuyện gì sao? Tôi còn phải về nhà thu dọn đồ đạc, không có thời gian tán gẫu với anh đâu."
Nga
Thái độ lạnh lùng của cô khiến Tống Kim An chợt thấy đau lòng.
Anh mím môi, có chút ngượng ngùng: "Biên tập Cố, cô ghét tôi lắm sao?"
Cố Nguyệt Hoài vẫn giữ vẻ mặt không chút gợn sóng. Cô không muốn trả lời câu hỏi nhàm chán này, giọng nói cũng lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn: "Nếu như thanh niên trí thức Tống không có gì quan trọng để nói, vậy thì tôi đi trước."
Tống Kim An thở dài, lúng túng lên tiếng: "Thật ra tôi có chuyện muốn hỏi. 《 quần chúng nhật báo 》 của các cô cũng xem như cơ quan nhà nước. Liệu có thể giúp tôi tiến cử một thư ký công xã không?"
"Thư ký công xã?" Cố Nguyệt Hoài hơi ngạc nhiên, ánh mắt lộ rõ sự khó hiểu xen lẫn chút buồn cười: "Anh còn cần tôi tiến cử sao?"