Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 541

Cập nhật lúc: 2024-12-21 13:18:49
Lượt xem: 19

Sự hiện diện của Điền Tĩnh không chỉ thu hút ánh nhìn của Cố Nguyệt Hoài, mà còn lọt vào tầm mắt của Tống Kim An.

Là người có lòng tốt, Tống Kim An không khỏi cảm thấy áy náy khi nhìn thấy Điền Tĩnh ngồi lặng lẽ trong góc, trong khi mọi người khác đều quây quần bên bàn tiệc. Anh ta đứng dậy, bước tới chỗ cô ta, dịu dàng nói: "Chào cô, nữ đồng chí này, cô cũng sang bàn ăn chung đi."

Điền Tĩnh ngạc nhiên, ngẩng đầu lên nhìn Tống Kim An.

Là Tống Kim An! Thật sự là Tống Kim An!

Đôi mắt nâu nhạt của anh phản chiếu khuôn mặt cô ta , chỉ cần liếc qua một cái là có thể khiến người nhìn vào đáy mắt hắn cảm nhận sự thanh thuần, trong sáng. Đó là một vẻ ngoài ngây thơ và thiện lương của một người được nuôi dưỡng trong lồng kính chưa trải sự đời , vừa nhìn đã biết rất dễ dàng khiến người khác tin tưởng.

Điền Tĩnh cảm nhận được sự ấm áp, nhưng đầu óc cô ta cũng xoay chuyển rất nhanh. Sau một thoáng ngập ngừng, cô ta mỉm cười ngượng ngùng và lắc đầu từ chối: "Không cần đâu, cảm ơn đồng chí. Tôi không đói."

Cô ta biết rõ hiện giờ mình không có danh tiếng tốt trong đại đội. Tuy nhiên, ấn tượng đầu tiên rất quan trọng. Chỉ cần cô ta xây dựng được hình tượng "một người yếu đuối cần được bảo vệ" trong mắt Tống Kim An, việc tiếp cận anh ta sau này sẽ trở nên dễ dàng hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/541.html.]

Nga

Tống Kim An sao, là một người tốt cực kỳ giàu lòng thương người , cô ta biết rõ điều đó , và cô ta có thể lợi dụng điều đó để đến gần Tống Kim An .

Tống Kim An không bỏ cuộc. Anh nhẹ nhàng thuyết phục: "Không đói cũng không sao, cô cứ sang ngồi nói chuyện với chúng tôi. Chúng tôi mới đến, còn nhiều điều chưa hiểu về đại đội Đại Lao Tử mà."

Nói xong, anh ta không chờ Điền Tĩnh phản ứng, liền kéo nhẹ cổ tay cô ta, dẫn cô ta tới bàn ngồi chung với mọi người.

Hành động ' bá đạo ' này của Tống Kim An khiến những thanh niên trí thức ngồi cùng bàn không khỏi bật cười trêu chọc.

"Đừng đùa nữa." Tống Kim An liếc nhìn cả bàn, rồi xếp Điền Tĩnh ngồi vào chỗ anh đã dành cho Yến Thiếu Ngu lúc nãy. Anh ta cầm đũa, gắp không ít thịt bỏ vào bát của cô ta , giọng điệu đầy quan tâm: "Ăn nhiều một chút đi."

Ánh mắt anh ta nhìn Điền Tĩnh thoáng hiện lên vẻ thương hại. Cuộc sống ở vùng nông thôn khó khăn, ngay cả việc ăn no cũng là một điều xa xỉ.

Điền Tĩnh nhìn phần thịt trong bát mình, rồi lại nhìn Tống Kim An ôn nhu ấm áp quan tâm đến mình . 

Loading...