Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 477

Cập nhật lúc: 2024-12-19 20:24:14
Lượt xem: 31

Nhiếp Bội Lan có chút đau đầu. Bà biết bữa cơm hôm nay coi như không thể ăn yên ổn rồi. Tròng mắt bà liếc nhìn Chu Phong, và nhận ra rằng sự chú ý của ông không đặt vào trên người con gái của bà ta , mà lại dồn vào...

Nhiếp Bội Lan ngẩng đầu, ánh mắt trở nên sắc bén khi nhìn Cố Nguyệt Hoài. Bà ta chợt nhận ra mình đã đánh giá thấp cô cháu gái này trước đây. Mặc dù Cố Nguyệt Hoài đang ở trung tâm dư luận, lời lẽ thô tục chửi rủa đổ ập xuống , nhưng sắc mặt của cô không hề có chút thay đổi nào , bình tĩnh đến giống như cái người ngoài cuộc , một bộ sự chả liên quan tới mình .

Tuy nhiên, sau khi Cố Chí Phượng bị Đỗ Yên Vân buông lời thoá mạ , không khí xung quanh cô giống như lạnh xuống vài phần , khí thế trở nên sắc bén .

Nga

Cố Nguyệt Hoài đặt mạnh chiếc ly men xuống bàn, đôi môi nở nụ cười lạnh lùng, nhưng lời nói của cô sắc như dao:

"Cô nói cái gì? Đồ nông dân thối sao? Đỗ Yên Vân, xem ra cha tôi nói không sai, sự giáo dưỡng của cô thực sự đáng lo ngại."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/477.html.]

"Từ xưa đến nay, có ai sống qua ba đời mà không phải là đồ nông dân thối như cô nói không? Tổ tiên ai mà không phải dựa vào việc đào đất kiếm sống? Xem thường nông dân thì đừng ăn cơm. Thật sự cao thượng như vậy sao? Sao cô không lấy sợi dây thừng tự treo cổ ."

"À, tôi quên mất, không cần đếm đến đời thứ ba đâu , chỉ cần hướng lên trên một thế hệ thôi là cũng có đối tượng minh chứng chính xác cho lời tôi nói rồi . Cô quay lại hỏi mẹ cô xem . Mẹ cô là do ai nuôi dưỡng ? Bà ta a , chính là do địa chủ nuôi lớn, mọi người đều nói địa chủ bóc lột nông dân. Cô này thái độ khinh thường quần chúng lao động tập thể , những người dựa vào đôi tay kiếm công là do mẹ cô dạy dỗ ra đi ."

Lời nói của Cố Nguyệt Hoài vừa dứt, bầu không khí trong tiệm cơm Quốc Doanh như tĩnh lặng lại, mọi người đều có thể nghe thấy tiếng cây kim rơi xuống.

Sắc mặt của Nhiếp Bội Lan tái nhợt, rồi đỏ bừng, đỏ lại chuyển sang trắng nhợt nhạt.

Cuộc đời này , điều bà ta hận nhất chính là là xuất thân và lai lịch của mình, giờ đây lại bị Cố Nguyệt Hoài thản nhiên công khai cho cả thiên hạ biết .

Bà cảm giác bản thân như bị nướng trên lửa, sự nhục nhã dâng tràn, đúng là g.i.ế.c người tru tâm. Hơn nữa , nếu câu nói cuối cùng của Cố Nguyệt Hoài lan truyền ra ngoài, sự nghiệp của Đỗ Kim chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Loading...