Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 462
Cập nhật lúc: 2024-12-19 15:47:14
Lượt xem: 35
Kể từ hôm nay, cô chính thức trở thành một nhân viên của 《 quần chúng nhật báo 》.
Vạn Thanh Lam không vội dẫn Cố Nguyệt Hoài trở về, mà kéo tay cô đi qua hành lang dài, nhiệt tình giới thiệu từng khu vực làm việc của 《 quần chúng nhật báo 》 như văn phòng, xưởng in. Trong giọng nói của cô ấy ngập tràn sự tự hào.
Nói đến mức khô cả miệng, Vạn Thanh Lam quay sang nhìn Cố Nguyệt Hoài, giọng điệu đầy đắc ý:
“Nguyệt Hoài, cô biết không? 《 quần chúng nhật báo 》của chúng ta là đơn vị cấp cao nhất đấy! Người nào có thể làm việc ở đây đều không phải người bình thường đâu. Được nhận vào đây phải nói là phải cười trộm thật lâu ấy !”
Cố Nguyệt Hoài khẽ cười, vừa định đáp lời thì đột nhiên bị tiếng hét đầy kích động của Vạn Thanh Lam cắt ngang.
“Trời ơi! Là anh ấy! Là anh ấy!” Vạn Thanh Lam giữ chặt cánh tay Cố Nguyệt Hoài, không ngừng lắc lư, giọng nói kích động đến mức như muốn bay lên.
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, kín đáo rút tay mình ra, ánh mắt hướng về phía mà Vạn Thanh Lam đang nhìn chằm chằm.
Nga
Phía bên kia, một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo sơ mi trắng bên trong, áo khoác quân đội bên ngoài đang bước tới. Anh ta vừa đi vừa cúi đầu chăm chú nhìn chiếc máy ảnh trong tay. Có lẽ phát hiện điều gì không hài lòng, lông mày của anh khẽ nhíu lại.
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài trầm tĩnh, cô nghiêng đầu nhìn Vạn Thanh Lam, người vẫn đang kích động không thôi:
“Cô thích anh ta à?”
Nghe vậy, Vạn Thanh Lam ngẩn ra, nhưng không hề đỏ mặt xấu hổ. Trái lại, cô ấy lập tức dùng giọng điệu kỳ quái đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/462.html.]
“Thích? Cô nghĩ nhiều quá rồi! Là sùng bái, sùng bái đó! Đúng là Bùi Dịch đẹp trai thật, nhưng mắt anh ta bị mù!”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, không tỏ ý kiến gì, chỉ nhàn nhạt đáp:
“Nên trở về rồi.”
Cô hoàn toàn không quan tâm người đàn ông tên Bùi Dịch này là ai, làm gì, hay tại sao Vạn Thanh Lam lại ngưỡng mộ anh ta đến vậy.
Cô xoay người định rời đi, nhưng Vạn Thanh Lam liền phồng má, giữ c.h.ặ.t t.a.y cô, làm nũng nói:
“Nguyệt Hoài, cô không định hỏi thêm tôi câu nào sao? Thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, cũng cho tôi cơ hội chia sẻ nữa chứ!”
Cố Nguyệt Hoài khẽ thở dài, nhìn cô ấy với ánh mắt có chút bất đắc dĩ:
“Nên trở về làm việc rồi.”
Nghe vậy, Vạn Thanh Lam nhoẻn miệng cười, ôm lấy cánh tay Cố Nguyệt Hoài, phấn khởi nói:
“Không sao, không sao! Trên đường chúng ta vừa đi vừa nói! Chỗ làm của cô ngay bên cạnh tôi mà, chúng ta vừa làm vừa tám chuyện cũng được!”
Trên đường đi, Vạn Thanh Lam hào hứng kể không ngừng về những tin đồn nổi bật nhất ở 《 quần chúng nhật báo 》.