Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 458

Cập nhật lúc: 2024-12-19 13:27:34
Lượt xem: 45

Sau khoảng mười phút đi bộ, cuối cùng hai người cũng tới 《 quần chúng nhật báo 》, khi đó đã là sáu giờ rưỡi .

Cố Nguyệt Hoài nói:

"Hôm nay vất vả cho anh cả rồi, anh mau trở về đi, tiếp theo em có thể tự lo được ."

Cố Đình Hoài hơi do dự, nhưng nhìn thấy văn phòng 《 quần chúng nhật báo 》 đầy khí thế, anh vẫn gật đầu:

"Được, vậy anh về trước. Buổi trưa đưa cha đi gặp cô cả thì nhớ cẩn thận nhé."

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, đứng ở cửa vẫy tay:

"Vâng, em biết rồi, anh mau về đi."

Nga

Cố Đình Hoài đi rồi, Cố Nguyệt Hoài quay lại nhìn tòa nhà văn phòng trước mắt.

Mặc dù nơi làm việc của 《 quần chúng nhật báo 》 không quá rộng, nhưng rất sạch sẽ, gọn gàng. Nhìn vào là biết đây là tòa nhà mới xây dựng sau thời kỳ cải cách, đâu đâu cũng lộ ra vẻ mới mẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/458.html.]

Kiếp trước, cô và nơi này chẳng có chút liên quan nào, nhưng kiếp này lại phải gắn bó công tác ở đây suốt nhiều năm. Cảm giác này, thật sự không tệ chút nào.

Cố Nguyệt Hoài hít một hơi thật sâu, rồi đẩy cửa bước vào.

Trước mắt cô là một đại sảnh rộng lớn, mặc dù thời gian còn sớm, nhưng đã có không ít người qua lại. 《 quần chúng nhật báo 》 vốn là một đơn vị yêu cầu tăng ca, làm thêm giờ, vì thế một số người nhìn có vẻ rất mệt mỏi, thậm chí có người đang ngáp, rõ ràng là suốt đêm chưa ngủ.

Cố Nguyệt Hoài lấy thư giới thiệu mà hôm qua cô nhận được từ chỗ chăn nuôi ra.

Đây là Vu Văn đã đưa cho cô , trong đó ghi rõ hôm nay cô sẽ cần gặp ai . Trước tiên, cô phải thông qua người này, sau đó mới được phân công vào tổ thích hợp , nhận công phục và thẻ công tác, lúc đó mới xem như chính thức nhập chức.

Và người này, chính là tổng biên tập của 《 quần chúng nhật báo 》 – Ngụy Lạc.

Ngụy nữ sĩ khoảng chừng 40 tuổi, dáng người yểu điệu, toát lên vẻ thanh nhã và tinh tế, mang lại cảm giác dịu dàng yếu ớt. Lông mày thon dài, giống như trăng tròn, đôi mắt dường như luôn mang theo một chút u sầu thoáng qua, như thể có gì đó không thể vứt bỏ. Tuy vậy, cô lại không giống một người phụ nữ thành đạt trong sự nghiệp, mà mang một vẻ gì đó vừa mơ hồ vừa sâu lắng.

Cố Nguyệt Hoài khẽ gật đầu hướng về phía cô ấy chào hỏi : "Ngụy chủ biên."

Ngụy Lạc cầm bút trong tay, ngẩng đầu đánh giá Cố Nguyệt Hoài một lúc, rồi tiếp nhận bức thư giới thiệu từ tay cô, nhìn qua một lượt, sau đó hiểu ra: "Cô chính là người tới từ đại đội sản xuất Đại Lao Tử , người vẽ tranh kỹ xảo rất cao Cố Nguyệt Hoài phải không?"

Loading...