Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 427

Cập nhật lúc: 2024-12-18 20:09:53
Lượt xem: 32

Cố Nguyệt Hoài nheo mắt, suy nghĩ một lát rồi nhớ lại những lời Trần Nguyệt Thăng vừa nói. Trong lòng cô mơ hồ dấy lên một suy đoán. 

Tuy nhiên, cô cũng không định chia sẻ suy đoán này với Trần Nguyệt Thăng, bởi vì bỗng nhiên cô chợt nghĩ đến, Lưu Nhị Nhĩ còn có thể lợi dụng . Có điều , mặc dù không thể lợi dụng hắn ta thì cô cũng hoàn toàn không có ý định giúp Trần Nguyệt Thăng tẩy rửa thanh danh bị bôi nhọ.

Trước kia,cô đã vì hắn trở thành "hận gả nữ," giờ đây, hắn cần thiết tự mình thừa nhận thanh danh xấu về việc cùng quả phụ dây dưa .

Phong thuỷ thay phiên chuyển, tóm lại là công bằng.

Điều quan trọng nhất là, cô trong tay còn nắm một điểm yếu có thể làm Trần Nguyệt Thăng bị tước đi chức vị , cô liền rất muốn nhìn xem, Trần Nguyệt Thăng vì chức tiểu đội trưởng mà ' ép dạ cầu toàn ' cưới Lý Siêu Anh, quay đầu lại danh hiệu tiểu đội trưởng đó vẫn là không giữ được , hắn sẽ có cảm giác như thế nào?

Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài nhìn Trần Nguyệt Thăng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại dâng lên khoái ý .

Sống ở trên đời , mỗi người đều phải tự chịu trách nhiệm về những hành động của mình, Điền Tĩnh như vậy, Trần Nguyệt Thăng cũng thế .

Không ai có thể trốn thoát!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/427.html.]

Trần Nguyệt Thăng chú ý tới ánh mắt của cô, mím môi, hạ giọng hỏi: "Cô... cô có tin tôi không?"

Nga

Cố Nguyệt Hoài khẽ cười nhạt: "Tôi tin anh thì có ích gì? Bí thư chi bộ và chủ nhiệm không tin, vẫn  là vô dụng thôi."

Nghe xong, mí mắt Trần Nguyệt Thăng cụp xuống.

Cố Nguyệt Hoài chẳng buồn để ý, ánh mắt hơi nâng lên, hỏi: "Điền Tĩnh ở trại cải tạo lao động có an phận không? Lần trước tôi thấy cô ta hình như định nói gì đó để uy h.i.ế.p anh? Còn Nhậm Thiên Tường, anh ta ở đâu? Cũng ở trong trại cải tạo lao động à?"

Nhắc đến chuyện này, Trần Nguyệt Thăng tạm gác lại cơn tức giận. Toàn thân anh ta cứng đờ, đôi môi mím chặt lại thành một đường.

Ánh mắt anh ta lấp lánh, cố tỏ vẻ lạnh nhạt: "Hừ, cô ta lấy gì mà uy h.i.ế.p được tôi? Khi đó, người tiêu tiền là tôi, bỏ lương thực cũng là tôi. Nếu có ai phải chột dạ, thì là cô ta chứ không phải tôi!"

Cố Nguyệt Hoài hơi nhíu mày, không nói gì.

Trần Nguyệt Thăng tiếp tục nói: “Điền Tĩnh thật ra rất an phận, chỉ cần thêm chút thời gian là có thể trở về. Nhưng sao cô lại biết được Nhậm Thiên Tường đi vào trại lao động cải tạo? Tôi cũng phải tìm người hỏi thăm mãi mới biết được, ngay khi Điền Tĩnh vừa vào , hắn liền theo vào lao động cải tạo trại.”

Loading...