Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 408

Cập nhật lúc: 2024-12-16 20:26:15
Lượt xem: 69

Mấy ngày qua, khẩu vị của Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài đã được cô nuôi dưỡng đến mức kén chọn.

Cố Nguyệt Hoài nhanh nhẹn chứng trứng gà, rồi đổ một ít dầu vừng lên trên, sau đó đặt trứng lên chiếc bàn nhỏ cho Yến Thiếu Đường tự ăn. Hiện tại, cô bé ăn cơm rất trôi chảy, gọn gàng không cần cô phải can thiệp nữa.

Nga

Khi Yến Thiếu Đường ăn xong, Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài cũng vừa đi làm về.

Cố Chí Phượng còn chưa bước vào cửa đã lớn tiếng nói vọng vào:

"Con gái, bức tranh con vẽ trên tường kia đẹp quá! Dọc đường đi, mọi người đều hỏi cha xem con học ở đâu ra, làm cha nở mày nở mặt!"

Trên gương mặt Cố Tích Hoài cũng rạng rỡ một nụ cười. Những ngày gần đây, cuộc sống trong nhà trở nên phong phú hơn, quan hệ giữa mọi người cũng hòa thuận hơn hẳn. Sau khi anh hai rời đi , anh ấy chợt nhận ra, hóa ra trước giờ người khiến gia đình nặng nề, hỗn loạn lại chính là anh hai Cố Duệ Hoài.

Cố Nguyệt Hoài không đáp lại lời khen của cha, chỉ nhẹ nhàng hỏi:

"Hôm nay hai người làm việc có mệt không? Tối nay con làm sủi cảo cho mọi người ăn."

“Làm sủi cảo ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/408.html.]

“Làm sủi cảo?”

Hai cha con Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài cùng ngạc nhiên thốt lên, ánh mắt sáng rực như trẻ con nhìn thấy kẹo. Trong miệng họ thậm chí còn tứa ra một chút nước bọt. Bao nhiêu năm nay, ngoài dịp Tết, món sủi cảo luôn là thứ gì đó rất xa vời. Có chăng cũng chỉ là những chiếc sủi cảo làm từ bột mì kém chất lượng, vừa ăn vừa ngán.

Giờ đây, nhìn túi bột mì trắng như tuyết trong nhà, họ chỉ cần nghĩ đến việc nó được dùng để làm sủi cảo thôi cũng đủ khiến người ta thèm thuồng.

Cố Nguyệt Hoài nhìn phản ứng của hai người mà bật cười, cô khẽ vuốt cằm, xác nhận:

"Đúng vậy, tối nay ăn sủi cảo."

Nói xong, cô bắt đầu bận rộn trong bếp. Nhân sủi cảo đã được trộn xong từ trước, việc còn lại chỉ là chia bột thành từng miếng nhỏ, cán bột rồi gói nhân.

Cố Tích Hoài đi rửa tay, sau đó quay lại bếp đứng nhìn cô em gái đang làm việc lưu loát trước lò. Trong lòng anh dâng lên một cảm giác xúc động khó tả.

Mấy ngày nay, khi làm việc trong đội, anh thường xuyên nghe các công nhân trẻ tuổi bóng gió hỏi thăm tin tức về em gái mình. Anh vẫn chưa quen với việc Cố Nguyệt Hoài, cô em gái từng bị người gặp là ngán, giờ đây lại trở thành tâm điểm thu hút ánh nhìn.

Ánh đèn dầu hỏa hắt lên khuôn mặt thanh tú của cô, càng làm nổi bật nét đẹp yểu điệu tựa tiên nữ. Cố Tích Hoài không khỏi tặc lưỡi. Trong lòng anh thầm nghĩ, em gái mình đúng là được ông trời ưu ái. Nhan sắc của cô đúng là giống trong sách cổ nói “Bế nguyệt tu hoa, trầm ngư lạc nhạn” 

Loading...